Chương 3: (Vô Đề)

Theo lời Chu Bách Đình thì lão béo mập đó chính là ông chồng Trần Quỳ của cô nàng. Năm tháng quả là tàn nhẫn, trước đây bốn năm thanh tú anh

tuấn giờ đã phát phì, danh hiệu mập từ đó gắn với hắn là A Quỳ. Nói

nhiều thành quen liền gọi luôn là Mập mạp. Vương Bồi bỗng liên tưởng

đến tiểu thúc thúc của cô đã xa cách 10 năm, có phải chăng chú cũng từ

một nam tử tuấn nhã, phiêu dật giờ biến thành một bác trung niên béo mập hay không?

Nhưng mặc kệ chú có biến thành dạng gì thì Vương Bồi vẫn cảm thấy

không lúc nào là cô không thích chú cả. Cảm tình này đã ăn sâu vào xương tuỷ rồi giống như cơm ăn, giấc ngủ đã khắc sâu vào lòng cô không bao

giờ mờ phai, giống như thuốc độc ngấm cả vào da thịt không có thuốc nào

giải được vậy.

Giữa trưa Vương Bồi thành thật ở trong bếp giúp Thái Hậu nấu cơm, tay nghề của cô cũng được lắm, đặc biệt là món thịt kho tàu cô làm rất

ngon, màu sắc, hương thơm tuyệt vời, vị ngon ngấm vào tận xương tuỷ, cả

Thái Hậu cũng phải khen không ngớt. Chu Bách Đình thì rất hứng chí cứ

nói thao thao bất tuyệt chuyện trên trời dưới biển với Ngao Du không

dứt.

Vương Bồi có đôi lúc định chuồn thì lại phát hiện Ngao Du mặc dù

trông có vẻ ra dáng đại gia, đối với Lưu nhị muội và các thiếu nữ trông

rất kiêu ngạo, thỉng thoảng lắm mới nặn ra được một nụ cười. Phía sau

Chu Bách Đình sẽ ngây ngốc một lát, sau đó nhấc chén trà lạnh uống một

ngụm bị sặc. Rồi sau đó cả Chu Bách Đình cũng lúng túng như gà mắc tóc

không thoát ra được thì mới thấy Ngao Du có ảnh hưởng mạnh đến mức nào.

Vương Bồi nghĩ ngợi một lát thì hiểu được, Chu Bách Đình là một mỹ nữ (tức người đẹp), chân thon dài trắng nõn, mắt to mũi cao, mặc dù đã kết hôn rồi nhưng

vẫn còn làm cho rất nhiều nam sinh cùng các đệ tử mê mẩn tâm thần. Lại

nghĩ đến Ngao Du đã trưởng thành rồi, dù sao so với người khác thì anh

ta là đẹp trai không ai bằng, chắc sẽ không quá để ý đến diện mạo của

một cô gái đâu, bây giờ thoạt nhìn mới thấy đàn ông trong thiên hạ ai

cũng giống nhau hết cả!

Bữa cơm trưa Ngao Du rất vừa lòng, anh ta rõ ràng là chỉ thích ăn

thịt động vật, đối với canh bí đao thì anh ta không có hứng lắm, chỉ cắm cúi ăn từ đầu đến cuối món thịt kho tàu.

Lúc ăn xong dọn dẹp bát đũa

anh ta bỗng xoay người nhìn về phía Vương Bồi hỏi: Là cô làm à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!