Chương 24: (Vô Đề)

"Cởi ra…tên Ngao Du háo sắc này!" Mặt Vương Bồi chợt đỏ tía tai mắng chửi thẳng Ngao Du.

"Hây da, cô nghĩ lung tung gì vậy hả?" Ngao Du nghiêm túc ngẩng đầu

nhìn cô, nghiêm nghị bảo:

"Tôi bảo cô là cời giấy ra, chứ không bảo cô cởi quần áo ra" Tuy bộ dạng trông cực kỳ đứng đắn nhưng ánh mắt xinh đẹp thì lại ánh lên vẻ chế nhạo, tên vô lại này thật là!

"Cô gái bé nhỏ này trong đầu nghĩ gì thế không biết? Sao mà lại nghĩ xấu vậy hả?"

Anh ta còn nói thế nữa!

Vương Bồi tức quá trừng mắt nhìn anh. Ngao Du thì rầu rĩ cười, ho nhẹ một tiếng,

"Cô cởi giầy ra nhanh lên, tôi muốn xem chân cô chút"

Vương Bồi đứng im.

Chân cô bây giờ rất đau, đi nửa đường thì đã rộp

lên, cô cố chịu không nói gì, sau đó thì vết phồng vỡ, chảy cả máu, lúc

này máu me dính hết vảo tất nhầy nhụa trông rất khó coi. Quan trọng hơn

nữa là còn rất đau đi. Cô cũng không nguyện ý để cho người khác nhìn bộ

dạng chật vật của mình – cả Ngao Du cũng không được.

Ngao Du ngẩng đầu nhìn cô, sau đó thì động tay, vừa nhẹ nhàng đã cởi

được giầy của cô ra, nhưng vẫn chạm vào vết thương Vương Bồi làm cho cô

nhăn mặt vì đau.

Hây da cô thật là.. Mặt Ngao Du bỗng thay đổi,

"Sao cô không nói sớm chút? Đều đến mức này lại còn che dấu gì nữa ha. Đến mức làm chân hỏng thì cô chỉ có nước khóc thôi" Miệng anh ta vừa mắng mà tay thì lại

nhẹ nhàng, quay người lại tìm dao trong túi ra, cẩn thận rạch tất của cô xuống.

Trên chân vừa mồ hôi vừa máu đều dính chạt vào tất, mới nhẹ xé ra đã

rất đau, Ngao Du không biết học được ở đâu áp lòng bàn tay vào chân cô

nhẹ nhàng xoa bóp, một lát sau thì chân cô đã thấy ấm áp, mát mát, lúc

lấy tất ra thì không còn cảm giác đau nữa.

Tinh thần Vương Bồi lúc này cũng tốt lắm, lại còn có sức đấu võ mồm

với Ngao Du,

"Ây da, sao anh lại đem rạch tất tôi rách hết thế này, về sau tôi lấy gì mà mặc hả? Tôi chỉ có mang hai đôi thôi đấy"

Ngao Du không thèm để ý tới cô, đứng dậy chạy đến chỗ Chu Tích Quân

lấy chậu nước ấm, cầm theo khăn tay cẩn thận giúp cô lau sạch sẽ máu.

Anh ta làm cực kỳ cẩn thận, thỉnh thoảng lại còn ôn nhu hỏi Vương Bồi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!