Chương 23: (Vô Đề)

Cuối cùng Chu Tích Quân vẫn thể hiện bản lãnh mời được một người đàn

ông tên Ngả Đông làm người dẫn đường, tuy nói vũ lực của Ngao Du mạnh

nhưng để tìm được một người dẫn đường thì không phải dễ dàng, nếu chẳng

may mà bị lạc đường trong rừng thì không biết có chuyện gì sẽ xảy ra.

Nghe họ nói muốn đi rừng nguyên sinh, vẻ mặt Ngả Đông có chút khó

hiểu, nói tiếng phổ thông không sõi bảo:

"Các ngươi người thành thị thật kỳ lạ…Lấy tiền mua thêm tội. Ở nơi đó…cũng không nói đùa được….Ồ…mèo hoang.." Rồi sau đó là loạt những chuyện vớ vẩn kèm theo.

Anh ta nói một từ cực nhạy cảm, Vương Bồi lập tức liền chú ý, lén

nhìn Lô Lâm và Chu Tích Quân một cái, thấy sắc mặt hai người họ có vẻ

nặng nề, chỉ có vẻ mặt Ngao Du thì vô cùng khoái trí, như kiểu là chuyến đi này quá bình thường vậy.

Nhưng dù thế nào thì họ cũng vẫn phải lên đường, hành trình đã định

sẵn rồi, không đến mức vì câu nói đầu tiên của Ngả Đông mà thay đổi, hơn nữa phía trước họ không phải là còn có bốn người Cảnh Thích đi trước

dẫn đầu sao?

Vương Bồi cảm giác có Ngao Du thì bốn người họ hợp lại sức

mạnh so với nhóm Cảnh Thích còn mạnh hơn nhiều.

Vì vậy một buổi sáng họ đã sớm lên đường, trước khi xuất phát Ngả

Đông nói cho họ nghe toàn bộ cuộc hành trình đã được sắp xếp sẵn. Lúc

trước anh ta nói cuộc hành trình có vẻ thật đáng sợ, thế mà chờ nghe anh ta an bài xong thì lại thấy mọi chuyện cũng bình thường.

Cả năm ngày

hành trình họ đã nghỉ ở ba thôn, vì thế nơi nào có rừng nguyên sinh, thì có người, có thôn bản sẽ không sợ rừng nguyên sinh gì nữa.

Họ chạy xe tới một thôn nhỏ ở ngoài bìa rừng rậm thuộc tộc Động, Ngả

Đông gặp thôn trưởng đón tiếp, hỏi mua một ít lương khô trong thôn, rồi

bỏ lên xe. Cô nương Đông tộc rất nhiệt tình thậm chí còn tặng cho Ngao

Du một túi hương nhỏ. Ngao Du ngửi qua chút thì ném cho Vương Bồi, bảo

là mùi hương làm cho anh ta váng đầu lắm.

Sau đó họ đeo hành lý tiến vào rừng.

Vừa mới vào thì chỉ là rừng cây bình thường, trong rừng còn có đường

đi, có cây cổ thụ cao to mấy người ôm không xuể, nên che khuất hết ánh

sáng mặt trời, thực vật ở dưới bình thường không có nắng mùi nồng nồng.

Nói cũng lạ, theo lý thuyết thì mùa hè giữa năm là có nhiều muỗi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!