Vương Bồi nhanh chóng gọi điện thoại ngay cho Chu Bách Đình, đem toàn bộ chuyện xấu hổ vừa rồi nói hết cho cô nghe, kết quả là Chu Bách Đình
vừa nghe nói đến nhà cô có soái ca thì lập tức kích động đứng phắt dậy,
quyết định rất nhanh ra lệnh: Ăn sạch hắn!
Vương Bồi lấy tay lau máu mũi đầy mặt, vẻ mặt khổ sở bảo:
"Mày cho anh ta là dạng mì ăn liền hay sao, tưởng ăn sạch là được à. Mới lại, hắn là đại nam nhân, bộ dạng trông còn xinh đẹp hơn tao nữa, mày còn làm tao sống không sống được nữa rồi. Đàn ông như thế, loại cô nương bình thường giống chúng ta đây thì làm sao mà bắt được cơ chứ"
Chỉ cần xem trận hôm nay thôi là đã biết anh ta là loại người được
hâm mộ như thế nào rồi, vừa đẹp trai lại nhiều tiền, chỉ có công chúa,
cô bé lọ lem trong tiểu thuyết mới có chuyện phối nhân duyên thôi, không thể so với các nàng ấy được.
Chu Bách Đình ở đầu dây bên kia gấp gáp thở hổn hển mắng: "Vương Bồi
Bồi, sao mày cố chấp đến vậy cơ chứ. Cái gì đến trước mặt mình không ăn
được thịt, nhai được xương thì cũng cố mà húp canh chứ. Đầu năm nay gặp
được người đẹp trai anh tuấn kiểu đó không dễ đâu, vậy mày nói xem tao
đã bao lâu rồi còn không nhìn thấy một nam nhân đầu tóc húi cua chỉnh tề chưa? Mày bắt không được thì cũng cố mà bắt, cứ ăn trước nói sau điNè nè….. như vậy không được đâu
"Vương Bồi trong điện thoại do dự."Người không phong lưu thì không phải thanh niên
"Giọng Chu Bách Đình đắc ý, mang theo một hương vị say mê. Vương Bồi"ba
"một cái trên điện thoại rồi treo máy. Được vài giây sau, Chu Bách Đình lại gọi điện thoại tới, giọng hét toáng lên:"Ây da mày không nghe tao nói hết đã. Đáng ra tay thì ra tay
đi, dù sao tỷ cũng là người từng trải mà…."
Chồng Chu Bách Đình chính là do cô nàng truy đuổi mới tóm được, lúc
đó cô nàng mới vừa học xong trung học vừa vào trường Đại học kinh tế thì gặp thầy giáo Trần Quỳ, chỉ chưa đầy hai tháng đã bắt gọn thấy giáo vào lưới, tốt nghiệp xong thì kết hôn, chuyện này đánh cực chuẩn lại nhanh
gọn làm cho ai cũng sợ khiếp vía.
Nhưng mà, trên thế giới này cũng chỉ
có một Chu Bách Đình mà thôi, Vương Bồi tuy là phục cô nàng sát đất
nhưng cũng không học được mánh khoé chủ động và mặt dày như thế.
Lúc Vương Bồi lên 6 tuổi, Vương giáo sư và Bành giáo sư còn rất trẻ,
cả người đều trào dâng sức lực tràn trề, suốt ngày vùi đầu vào công việc cả ăn cơm cũng không có thời gian nữa nên làm sao còn đủ sức mà đi quản con gái mình được. Vương Bồi lúc nhỏ thường theo tiểu thúc thúc Điền
Tri Vinh sống lớn lên.
Trong miệng Vương Bồi tiểu thúc thúc lúc nào cũng là đệ tử phía sau
của gia gia Vương Tắc An, hắn là con mồ côi, lúc lên mười tuổi đã đi
theo bảo vệ Vương Tắc An rồi. Lúc tiểu thúc thúc kia trở thành một thiếu niên nhã nhặn, tính tình chu đáo, ôn nhu, biết nấu ăn, lại thường xuyên đưa cô đi học, lại dạy cho cô biết vẽ, non xanh nước biếc, trời xanh
mây trắng, chim bay vụt qua bầu trời…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!