Sáng hôm sau, Vương Bồi rời giường mở máy, vừa mở ra thì thấy chuông
tin nhắn liên tiếp, mở tất cả ra đều là tin nhắn của Ngao Du gửi đến.
Tin thứ nhất:
"Tôi trông khoẻ mạnh, dũng mãnh như rồng, hổ, cô lại dám rủa tôi, Vương Bồi Bồi cô không muốn sống nữa à?"
Tin thứ hai:
"Nhanh chân chạy sang đây xin lỗi tôi ngay, tôi xem xem sẽ bỏ qua cho cô"
Tin thứ ba:
"Này, rốt cục cô có đến không hả?"
Vương Bồi nhìn vào thời gian nhắn tin thì đều là 0 giờ 3 phút, đối
với chuyện Ngao Du nghỉ ngơi luôn luôn đúng giờ mà nói thì hiện đã đảo
lộn cả rồi. Chẳng trách cả sáng nay cũng không thấy anh ta đến đập cửa,
bản thân anh ta vẫn còn chưa tỉnh nữa là. Vì vậy Vương Bồi cũng qua được một buổi sáng thanh tịnh, lúc ăn sáng không có người ở bên ồn ào, thật
đúng là không quen tý nào.
Mãi cho đến 10 giờ hơn Ngao Du mới tỉnh giấc mộng từ trong phòng đi
ra, quần áo ăn mặc cực kỳ chỉnh tề, chính là nhìn bản thân anh ta thoạt
nhìn có chút ngốc, bộ dạng trông vẫn còn buồn ngủ, lúc vào phòng thì cứ
nhìn chằm chằm Vương Bồi đến ngẩn người. Lúc Vương Bồi dục anh ta vài
lần anh ta mới tỉnh, có vẻ đăm chiêu đi vào toalét rửa mặt.
Không bình thường! Thật không bình thường chút nào!
Theo như bình thường thì Ngao Du sẽ đỏ mặt tía tai, đầu tiên là sẽ
xông lên chất vấn cô vì sao tối qua không đáp lại tin nhắn của anh ta?
Sao giờ anh ta lại bình tĩnh đến vậy nhỉ? Chẳng nhẽ…. có âm mưu gì?
Vương Bồi đang rung đùi đắc ý nghĩ ngợi thì thấy cửa phòng tắm mở, Ngao Du cau mày mất hứng nhìn cô: Cô làm gì thế?
Vương Bồi lập tức quay mặt sang chỗ khác không thèm để ý đến anh ta,
thật khó khăn để quên đi chuyện xảy ra tối qua, cô cũng chẳng dại gì mà
tự chuốc vạ vào thân. Đánh đố là không phải sợ anh ta, mà thực sự thỉnh
thoảng tên nhóc kia chẳng có đạo lý gì cả, có nói với anh ta cũng không
lợi gì.
Ngao Du thấy không truy cứu được gì thì vẻ mặt thẫn thờ ngồi xuống
ghế bên Vương Bồi, nhẹ nhàng thở dài. Tiếng thở dài này vừa trầm thấp,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!