Tiến vào trong sân giống như ngày thường, Long Thần tắm rửa một phen mới bò lên giường, bỗng nhiên ánh mắt hắn co rụt lại.
"Đệm chăn bị lệch sang một bên, chẳng lẽ trong nhà có tặc?"
Long Thần nghi ngờ kiểm tra một lần nữa, nhưng không có phát hiện thứ gì khả nghi.
"Hẳn là tiểu Hoàng vào phòng ta rồi. Chỉ có điều tối nay hắn tới Phỉ Thúy ngọc vui vẻ mới đúng? Chẳng lẽ là thể lực chống đỡ hết nổi nên về nhà sớm? Tiểu tử này đúng là vô dụng!"
Đây không phải là lần đầu tiên gã sai vặt của hắn làm chuyện này, Long Thần chỉ cười khan một tiếng rồi nằm xuống giường. Ngày hôm nay phát sinh đại sự ngoài sức tưởng tượng, hắn phải suy nghĩ cho thật kỹ.
Đồng thời thực lực hắn đã đạt tới Long Mạch cảnh đệ nhị trọng, chính là thời điểm long tinh hổ mãnh dĩ nhiên khó thể ngủ yên.
Bây giờ đã là canh ba, thời gian thường nhân ngủ say nhất. Long Thần trở thành võ giả cảm giác tốt hơn trước rất nhiều, trong lòng mơ hồ cảm giác có người tiếp cận phòng của mình.
Hắn vội vàng nhấn vào cơ quan ở đầu giường, cả người chui xuống tầng ngầm ở dưới sàng. Sau đó cái giường xoay lại khôi phục như cũ.
Xuyên thấu qua khe hở nho nhỏ dưới sàn nhà, Long Thần lẳng lặng quan sát tình hình phía trên.
Mấy lượt hô hấp trôi qua, hai gã nam tử mặc áo đen, đeo khăn che mặt tiến vào phòng hắn. Một người trong đó thấy cái mền đội lên cao cao lập tức vung đao chém xuống.
Xẹt!
Ngay cả cái giường cũng bị chém đứt đôi, chăn bông tung bay lả tả.
"Ý? Tên phế vật kia không có ở đây? Chúng ta mới thấy hắn vào nhà mà?"
"Nhất định là phát hiện dấu vết chúng ta lục lọi đồ đạc, sau đó chạy trốn rồi."
"Hừ, thoát khỏi hôm nay cũng chạy không thoát ngày mai. Bằng năng lực của chúng ta đối phó một gã phế vật đúng là bẩn tay mà."
Hai người vội vã rời khỏi căn phòng, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
Mặc dù tiến vào Long Mạch cảnh đệ nhị trọng, nhưng Bạch Dương trấn mạnh có rất nhiều cao thủ mạnh hơn Long Thần. Cho nên hắn không dám khinh thường chút nào, lúc nãy hai người ám sát hắn phát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Long Thần nhất thời không dám vọng động, từ xưa đến nay những kẻ nóng đầu liều mạng đều không có kết quả tốt.
"Cũng may ta thông minh cơ trí, bí mật tạo một cơ quan ở trên giường. Nếu không tối nay đầu thân hai ngã rồi."
Ánh mắt hắn lóe lên hàn quang lạnh băng.
"Bạch Dương trấn trước giờ rất yên bình, rốt cuộc là người nào muốn ám sát ta? Ta đây chỉ là hạng tôm tép tại sao lại được chú ý như vậy?"
Vừa nghĩ đến đây, Long Thần nhíu mày trầm tư.
Hắn nghĩ tới những người ở chung quanh, nhưng thật sự đoán không ra là ai muốn giết mình.
Mặc dù giữa hắn và đám người Dương gia có không ít xích mích, nhưng còn chưa đến trình độ mời cao thủ đến giết hắn.
"Trong chuyện này tất nhiên điểm mờ ám.
Cũng được, ngày mai ta lập tức trở về Dương gia, thứ nhất là bảo đảm an toàn, thứ hai là gia tăng thực lực. Ta bây giờ thành tựu Long Mạch cảnh đệ nhị trọng, nếu không học tập chiến kỹ sợ là đánh không lại những kẻ yếu hơn.
Dù sao bấy lâu nay ta chưa từng đến Vũ Kinh điện lần nào, hiện tại đã có thể tới đó mò chỗ tốt rồi.Chiến kỹ tốt có thể tăng cường lực chiến đấu gấp mấy lần, không học không được!"
Trước kia hắn đã rất nhiều lần nhìn thấy thành viên Dương gia sử dụng chiến kỹ, uy lực mạnh mẽ, hình ảnh hoa lệ đúng là hấp dẫn ánh mắt người ta. Trong lòng hắn hâm mộ không dứt.
Long Thần cũng có một chỗ ở tại Dương gia, chỉ là hắn không thích sống trong đó để bị người khác ngày ngày chế giễu mà thôi. Sau khi quyết định xong xuôi, ngày mới tản sáng hắn đã mang hành lý vội vàng trở về Dương gia.
Dương gia phủ đệ vô cùng rộng rãi, Long Thần trở về quá sớm nên không có người nào chú ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!