Lúc này Dương Tuyết Tình đã chạy ra ngoài trấn, Long Thần vội vàng đuổi theo.
Đi một hồi lâu, hắn đột nhiên cảm giác con đường này tương đối quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ mới nhớ ra đây là đường dẫn tới phần mộ Long Thanh Lan.
Long Thần chưa từng dẫn Dương Tuyết Tình tới nơi này, không ngờ nàng lại biết đường đi chính xác như thế. Hẳn là dựa vào tin tức tình báo Dương gia để tìm ra nơi này, lấy địa vị của nàng ở Dương gia đúng là một chuyện đơn giản.
Rất nhanh, Dương Tuyết Tình đứng ở trước phần mộ Long Thanh Lan thẫn thờ hồi lâu, còn Long Thần núp ở một góc xa nhìn nàng.
Hắn không biết nữ nhân này tới đây làm gì.
Thời gian chậm chạp trôi qua, Dương Tuyết Tình không nói một câu, ngồi trên mặt đất tựa lưng vào bia mộ. Nàng nhìn lên bầu trời sao đến xuất thần, ánh sao chiếu xuống khuôn mặt nàng làm cho không khí càng thêm tĩnh mịch.
Thấy bức tranh bình yên như thế, trong lòng Long Thần bỗng nhiên cảm động khó thể diễn tả thành lời. Đối với hắn, đây là hình ảnh ngọt ngào nhất từ nhỏ đến giờ.
"Nàng đang nói thầm !"
Linh Hi bỗng nhiên nói với hắn.
Nói gì? Long Thần vội vàng.
Linh Hi lắng nghe trong chốc lát, sau đó chậm rãi tường thuật lại lời nói của Dương Tuyết Tình.
"Nếu như ban đầu ngươi không đối xử với ta như vậy, ta làm sao thống hận ngươi, làm sao thống hận nhi tử ruột thịt của mình? Long Thanh Lan, trong mắt ta ngươi chính là một tên điên."
Long Thần ngây ngẩn cả người, thì ra Long Thanh Lan là người điên trong mắt Dương Tuyết Tình ? Tại sao nàng nghĩ như thế? Giữa hai người rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Long Thần vẫn luôn cho rằng Dương Tuyết Tình chán ghét Long Thanh Lan sau khi biến thành phế nhân, từ đó mới từ bỏ phụ tử bọn họ.
Hắn không nghĩ rằng trong chuyện này còn có ẩn tình khác.
Long Thần kinh ngạc nhìn thân ảnh Dương Tuyết Tình ở phía xa xa, Linh Hi tiếp tục nói:
"Ngươi tìm khắp Vạn Quốc cương vực mới thấy được một nữ tử thể chất đúng ý, chỉ vì ngươi muốn có đời sau phù hợp yêu cầu mà thôi. Ta biết, ngươi là nhân vật cao cao tại thượng vượt xa tưởng tượng của ta. Nhưng ngươi không nên xem thường tình cảm của ta."
"Hôm nay, Thần nhi rốt cuộc nói muốn đổi sang họ Long rồi, ngươi lại thắng một lần. Ta vô luận làm thế nào cũng không phải là đối thủ của ngươi, có thể ở trong mắt của ngươi, ta chỉ là phàm phu tục nữ căn bản không xứng với ngươi."
Dương Tuyết Tình nói những câu này khiến cho Long Thần kinh hãi tột đỉnh.
Mãi cho tới ngày hôm nay, Long Thần mới biết được tại sao Dương Tuyết Tình lạnh nhạt với mình như thế. Đó không phải là nàng trời sinh tính cách bạc bẽo, mà là do Long Thanh Lan tạo nên oan nghiệt.
Long Thần biết thực lực Long Thanh Lan rất lợi hại, thân phận của hắn thần bí khó lường. Hắn nhất định không chỉ là võ giả Long Mạch cảnh đệ bát trọng như mọi người tưởng tượng, chẳng qua là hắn cố ý biểu hiện tại Bạch Dương trấn mà thôi.
Long Thần có thể đoán được chuyện tình đã xảy ra lúc trước: Một thân tu vi của Long Thanh Lan bị Long ngọc phá huỷ, nhưng hắn không muốn chân khí của mình tiêu tán vô ích mới nghĩ tới việc sinh ra hậu duệ có thể sử dụng Long ngọc. Vì thế hắn vất vả đi khắp nơi cuối cùng tìm được Dương Tuyết Tình.
Chuyện kế tiếp giống như Dương Tuyết Tình nói, chẳng qua là Dương Tuyết Tình biết tất cả sự thật chân tướng. Mà bản thân nàng không muốn thừa nhận mình chỉ là một công cụ sinh sản cho người ta.
Long Thần là tâm huyết cả đời Long Thanh Lan, nhưng mà đối với Dương Tuyết Tình lại là người tước đoạt hạnh phúc và tình cảm của nàng. Long Thanh Lan càng xem trọng hắn, nàng lại càng cảm giác thống hận.
Vì thế mới có cục diện ngày hôm nay, chẳng qua trước kia Long Thần vẫn luôn đần độn không hiểu chuyện. Sau khi hắn bắt đầu thể hiện tài năng, Dương Tuyết Tình mới hiểu được mình vẫn thua, thua trắng tay.
Nói cho cùng, nàng cũng chỉ là một nữ nhân đáng thương mà thôi.
Cho tới giờ khắc này, cảm xúc thống hận của hắn đối với Dương Tuyết Tình mới dần dần tiêu tán.
Tại Dương gia, Long Thần chỉ xung đột lớn nhất với hai người, đó là Dương Vân Thiên và Dương Tuyết Tình cuối cùng đã giải quyết xong. Bây giờ quan hệ giữa hắn với mọi người đang tốt đẹp dần lên, không còn lạnh nhạt nhìn nhau giống như trước kia.
Hơn nữa, lúc này Dương gia cần phải nhất trí đối ngoại mới có cơ hội chiến thắng Bạch gia.
"Phụ thân, ta đã biết tâm huyết của ngươi, nhưng ngươi xử lý đúng là quá dở. Thật ra ngươi có lỗi với nàng !"
"Cũng tốt, ngươi cư yên nghỉ đi. Lỗi lầm của ngươi để ta chuộc lại !"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!