Dương Linh Nguyệt mặt mày không còn chút máu, chỉ có Dương Vũ vẫn còn tỉnh táo chỉ sang một pương hướng, nói:
"Linh Thanh ở bên kia, lúc nãy nàng kịp thời chạy trốn. Bạch Thế Thần đang truy đuổi nàng."
Long Thần không nói nhảm, lập tức xoay người chạy theo hướng Dương Vũ chỉ.
Dương Vũ lẳng lặng nhìn hắn chạy đi rồi biến mất trong rừng cây, sau đó hắn quay lại nhìn Bạch Thế Kỷ đang chật vật dưới đất.
"Tiểu Nguyệt, ngươi nói hắn có thể đối phó Bạch Thế Thần không?"
Hả?
Dương Linh Nguyệt tìm mãi vẫn không đủ y phục che thân, cuối cùng đành phải lấy áo ngoài của Bạch Chỉ Tinh che tạm lên người mình.
Bạch gia bỗng nhiên hạ sát thủ đối với Dương gia, hiện tại Dương Linh Nguyệt đã hận chết bọn họ.
"Ngươi nghĩ hắn có thể đối phó Bạch Thế Thần không?"
Dương Linh Nguyệt lúc này mới kịp phản ứng, nàng nhìn chung quanh một vòng rồi nói:
"Linh Thanh hẳn là không có chuyện gì!"
Nghe được câu trả lời này, Dương Vũ chậm rãi nhắm mắt lại, hắn biết kể từ hôm nay danh hiệu thanh niên đệ nhất Dương gia không còn thuộc về mình nữ rồi.
Thời khắc Long Thần dùng Thương Long ấn đánh bại Bạch Thế Kỷ trong thoáng chốc Dương Vũ có một loại ảo giác Long Thần bạo ngược như một đầu hung thú.
"Hắn là Sát Lục vương."
Đây là Dương Vũ định nghĩa tính cách Long Thần.
Bởi vì Long Thần đánh bại Bạch Thế Kỷ quá nhanh, chỉ dùng có hai chiêu là kết thúc trận đấu.
Lúc này Long Thần đang nóng lòng cứu viện Dương Linh Thanh. Thực lực Bạch Thế Thần quá mạnh, hắn sợ mình chậm một bước nói không chừng Dương Linh Thanh đã bị hạ thủ rồi.
Vừa nghĩ tới Dương Linh Thanh có thể sẽ gặp nguy hiểm, hai mắt Long Thần muốn phun ra lửa, khống chế chân khí toàn thân lên tới mức lớn nhất.
"Long Thần, ta cảm giác được bọn họ rồi, ở bên kia!"
Linh Hi dùng tia sáng chỉ cho Long Thần một phương hướng, nhờ có nàng chỉ dẫn nên Long Thần di chuyển trong Đại hoang sơn dễ dàng hơn nhiều.
Rốt cuộc đã đuổi kịp đối phương, trong lòng Long Thần vô cùng khẩn trương, bởi vì hắn sợ mình nhìn thấy tình huống khó thể chịu đựng.
Thế nhưng, hắn còn chưa tới nơi, Linh Hi đã nói:
"Ngươi đừng lo lắng, muội muội ngươi vẫn bình an. Ta nghe thấy bọn họ đang nói chuyện."
Những lời này giúp cho Long Thần yên tâm không ít. Chỉ là sát ý của hắn đối với Bạch Thế Thần vẫn không giảm chút nào..
Dưới tình huống này, Bạch Dương hai nhà đã phát sinh xung đột, Long Thần và Bạch Thế Thần là đại biểu cho thanh niên cường giả của hai nhà. Hai người bọn họ khẳng định tránh không khỏi một trận tử chiến.
Long Thần thả chậm tốc độ, chui vào trong một bụi cây quan sát tình hình phía trước. Hắn đã thấy được Dương Linh Thanh bị Bạch Thế Thần bức bách tựa lưng vào một tảng đá.
Hốc mắt Dương Linh Thanh đỏ bừng, ánh mắt nhìn Bạch Thế Thần tràn đầy thù hận.
Bạch Thế Thần thản nhiên nói:
"Linh Thanh, ngươi phải tin tưởng tâm ý của ta. Thật ra ta đã thấy ngươi nhiều lần rồi, chỉ là chưa có cơ hội làm quen mà thôi. Nếu như ngươi nguyện ý đi theo ta nhất định sẽ trải qua cuộc đời hạnh phúc."
Dương Linh Thanh chỉ nhìn hắn oán hận, không nói một câu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!