Sắc mặt Dương Tuyết Tình không tốt lắm, trong lòng đã nổi lên ngàn tầng sóng dữ.
Nàng hoàn toàn không dám đối diện với ánh mắt Long Thần, mà xoay người chạy như bay rời khỏi nơi này.
Long Thần yên lặng nhìn nàng rời đi, lúc này nội tâm hắn thật sự tĩnh lặng.
"Nhìn thấy không? Sợ sao? Đúng vậy, ta là người của Long gia. Ta là nhi tử Long Thanh Lan. Chúng ta đều là những người bất khuất. Rồi sẽ có ngày các ngươi sẽ phát hiện Long Thần ta chính là cơn ác mộng, hôm nay chỉ là bắt đầu của vở kịch mà thôi."
"Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi sẽ nhìn thấy một Long Thần hoàn toàn khác. Các ngươi không còn tư cách miệt thị ta, ta sẽ cho các ngươi kinh hỉ thật lớn!"
Nội tâm hắn từ từ trở nên kiên định hơn, tín niệm vững chắc như thép.
Đây là thời điểm uy phong nhất trong đời hắn. Bởi vì ngày hôm nay, hắn rốt cuộc dựng thẳng sống lưng trở lại làm người.
Mà những người khác vẫn đang âm thầm khiếp sợ, nói không ra lời.
Vì hắn giành được thắng lợi, hắn dùng thân thể của mình ngăn cản Phong Ma Cửu Chỉ, lợi dụng thời khắc Dương Linh Nguyệt mệt mỏi, nỏ mạnh hết đà đánh ra một kích trí mạng. Hành vi điên cuồng, liều lĩnh như vậy đúng là thế gian hiếm có.
Dương Linh Thanh đang tới gần lôi đài, nàng dừng bước nhìn Long Thần cả người đầy máu vẫn cố gắng đứng vững vàng ở nơi đó.
Long Thần cuối cùng dời mắt về phía lão tổ Dương gia, lớn tiếng nói:
"Dương Linh Nguyệt đã mất lực chiến đấu, ta vẫn đứng ở chỗ này. Cho nên ta là vô địch đại hội gia tộc lần này, xin hãy ban thưởng Long Ấn."
"Hãy ban thưởng cho ta Long Ấn."
Thanh âm của hắn quanh quẩn bên tai mọi người.
Một người dính đầy máu tươi, thân thể trọng thương vẫn không té xuống đã làm cho những người có mặt tại đây âm thầm tán thưởng. Hình ảnh hắn sẽ lưu lại trong lòng bọn họ khó thể phai mờ.
Lão tổ Dương gia rõ ràng là đang lưỡng lự, chẳng qua là hắn không thể tiếp tục tránh né vấn đề.
Ngay lúc này, một thân ảnh cường tráng đột nhiên phóng tới lôi đài.
"Súc sinh, trả mạng nhi tử cho ta!"
Đó chính là Dương Vân Thiên, võ giả Long Mạch cảnh tầng thứ bảy.
Long Thần gây ra động tĩnh lớn trên đại hội gia tộc, Dương Vân Thiên như thế nào không biết?
Lúc trước Long Thần và Dương Linh Nguyệt đối chiến, hắn mới nhịn xuống ngọn lửa thù hận. Mà lúc này Long Thần giành được thắng lợi không có phòng bị, hắn lập tức xông lên đài dự định lấy mạng Long Thần.
Dương Vân Thiên cường đại hơn Dương Linh Nguyệt rất nhiều, một thân tu vi nằm trong nhóm võ giả mạnh nhất Bạch Dương trấn. Chỉ riêng khí thế của hắn đã áp cho Long Thần thở không nổi.
Nguyên bản mọi người còn đang suy đoán Long Thần có thể nhận được Long Ấn hay không, đột nhiên xảy ra biến cố khiến cho bọn họ kinh hãi hô to.
Long Thần mới vừa thoát khỏi hiểm cảnh, trong nháy mắt lại rơi vào tình thế thập tử nhất sinh.
Lúc nãy Long Thần đã dốc toàn lực đối phó Dương Linh Nguyệt, thoáng cái quên mất Dương Vân Thiên uy hiếp lớn nhất. Hoặc là hắn đánh giá thấp sát ý Dương Vân Thiên đối với mình, cho nên khi Dương Vân Thiên xuất thủ hắn biết, lần này khẳng định mình xong đời rồi.
Lúc trước hắn hi vọng lão tổ Dương gia có thể bảo vệ cho mình, nhưng mà hiện tại lão tổ ở cách hắn khá xa không kịp cứu viện. Dương Vân Thiên cử động đúng là làm cho người ta không thể tin nổi.
Trong nháy mắt, Long Thần nguy hiểm tới cực điểm.
Chỉ là hắn mới vừa đánh bại Dương Linh Nguyệt, cả người toàn là thương tích, đến động ngón tay còn không nổi. Dương Vân Thiên đột nhiên xuất thủ, bộc phát chân khí Long Mạch cảnh tầng thứ bảy lại sử dụng chiến kỹ mạnh nhất muốn đánh một đòn giết chết Long Thần.
Đầu quyền Dương Vân Thiên đã tới trước mặt, Long Thần hét lên, hai cánh tay đồng thời đánh ra Vẫn Tinh quyền ngăn cản đối phương.
Ầm!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!