Nha Trang, 19/03/20
Editor: Xiao He (Wattpad: He_Lazy_lazier)
Dịch Thần Hi ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn Hạ Xuyên đã ăn mặc chỉnh tề, nhướng mày: "Huấn luyện viên, tối hôm qua anh không ngủ cả một đêm đấy à?"
"Ừ."
Ánh mắt Hạ Xuyên tỉnh táo, đưa thuốc mỡ trong tay cho cô, nhìn cánh tay đang lộ ra của cô, ban ngày nên mặc áo tay ngắn, chỗ vết thương trên cánh tay Dịch Thần Hi còn khủng bố hơn so với hôm qua, "Nhớ thoa thuốc vào."
"Em cảm ơn."
Hạ Xuyên dừng một chút, nhíu mày nhìn cô: "Em với sinh viên kia sao lại như thế này?"
Nghe vậy, Dịch Thần Hi cũng không thèm để ý nhún vai, nhìn Hạ Xuyên cười, nét cười lại không tới đáy mắt, lời nói ra mang theo cảm giác trào phúng: "Chắc là đời trước thiếu nợ, đời này phải trả."
Hạ Xuyên: "..." Nâng mí mắt, anh nghiêm túc nhìn Dịch Thần Hi, không hỏi nhiều nữa, chỉ dặn dò nói: "Buổi tối sẽ đổi lều trại cho em."
"Không phải anh nói không đổi sao?"
Hạ Xuyên nghẹn nghẹn, trừng mắt với cô: "Còn muốn đổi nữa không?"
Dịch Thần Hi xoay chuyển tròng mắt, nghĩ nói: "Không đổi cũng được, tối nay em lại tới lều anh ngủ tiếp, dù sao anh không ngủ ba ngày ba đêm vẫn được."
Hạ Xuyên: "..."
"Huấn luyện viên." Dịch Thần Hi đáng thương nhìn Hạ Xuyên, quơ quơ thuốc mỡ trong tay, cong cong khóe miệng chớp mắt: "Anh thoa thuốc giúp em được không?"
Giọng nói trầm thấp: "Tự mình làm đi."
"Tối hôm qua đều là anh giúp em, hôm nay sao lại không được."
Hạ Xuyên hừ một tiếng, cười như không cười: "Còn muốn anh thoa thuốc giúp em sao?"
"Muốn nha."
"Em cứ mơ đi." Hạ Xuyên liếc nhìn đồng hồ: "Chuẩn bị tập trung sinh viên rồi, em về đi."
"Em không về."
Hạ Xuyên câu khóe miệng gật đầu: "Vậy được." Giây tiếp theo, còi trong tay Hạ Xuyên vang lên, bén nhọn vô cùng. Khiến tai Dịch Thần Hi như điếc tới nơi, cô liếc mắt nhìn Hạ Xuyên, mắng: "Keo kiệt."
Hạ Xuyên nhìn bóng dáng bực bội rời đi, không tiếng động cười một cái.
- -------------
Buổi sáng tập hợp huấn luyện, bởi vì muốn hoạt động trong núi, tập luyện giống như trong thực chiến, tiến hành phân tổ, hai lớp sẽ đối kháng với nhau, lớp của Dịch Thần Hi trùng hợp được xếp đối kháng với lớp của Noãn Noãn. Sỉ số mỗi lớp đều không chênh lệch quá nhiều, ngoại trừ yêu cầu đối kháng, còn cần phải cõng bao đi đến mục tiêu chỉ định, hành trình núi bên này đến núi bên kia, khoảng thời gian là một ngày, trong ba lô mỗi người đều có sẵn lương khô.
Sau khi phân phát những vật phẩm cần thiết và dặn dò những điều cần chú ý, Hạ Xuyên nhìn mọi người một vòng, trầm giọng hỏi: "Đã chuẩn bị đầy đủ hết chưa?"
"Rồi ạ!"
"Có tin rằng mình sẽ chiến thắng không?"
"Có!" Nhiệt huyết mọi người đều tăng vọt, đồng lòng kêu lên.
Hạ Xuyên nhìn hết một lượt, trầm giọng nói: "Tôi ở điểm tập trung chờ các em."
"Rõ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!