Chương 47: (Vô Đề)

07/06/20

Editor: Ji_en

Hạ Xuyên ngồi ở góc đối diện Dịch Thần Hi, đứng từ xa nhìn người ngồi trên sô pha, ban đầu ở đấy chỉ là một góc yên tĩnh, thế nhưng cố tình người bên cạnh cô lại không an tĩnh chút nào, hai người liên tục nói chuyện qua lại.

"Các cậu nói xem tên nhóc Lương Hãn kia có phải muốn theo đuổi con gái nhà người ta không?"

"Tớ cũng cảm thấy vậy, cậu ta coi trọng Dịch Thần Hi đã lâu, nhưng đóa hoa ấy mãi không nở."

"Chúng ta cá cược đi, xem Lương Hãn có thể theo đuổi được Dịch Thần Hi không?"

"Tôi cảm thấy có thể, phụ nữ mà, chỉ cần đàn ông nghiêm túc theo đuổi, chắc chắn sẽ thành công."

"Tôi cũng cảm thấy vậy."

"Anh Xuyên anh thấy thế nào?." Có người hỏi anh.

Hạ Xuyên cầm ly rượu trước mặt uống hết, híp mắt nhìn hai người bên kia, ném xuống một câu: "Không có khả năng." Nói xong, Hạ Xuyên cũng mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của mấy người kia, đi thẳng đến chỗ Dịch Thần Hi.

Ngại day dưa trước mặt mọi người, anh không nói một lời đứng ở trước mặt Dịch Thần Hi kéo cô đứng lên.

"Anh làm gì đấy!" Dịch Thần Hi nhíu mày nhìn anh, trên mặt tràn đầy tức giận.

Hầu kết Hạ Xuyên hầu kết chuyển động, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chú vào cô, không nói chuyện.

Lương Hãn bên cạnh cứ như gà mẹ bảo vệ con cũng vội vàng đứng lên, nắm chặt cánh tay còn lại của Dịch Thần Hi, đối mặt với Hạ Xuyên: "Anh Xuyên, anh muốn làm cái gì?"

Hạ Xuyên cười lạnh nhìn chằm chằm Lương Hãn nói: "Cậu quản cái rắm?"

Anh vẫn cầm tay Dịch Thần Hi, cho dù ở ngay lúc này, Hạ Xuyên vẫn biết không nên dùng sức nắm chặt tay cô.

Làn da cô rất trắng, có đôi khi Hạ Xuyên hơi dùng sức liền để lại vết đỏ, trừ khi ở trên giường anh không khống chế được, thời gian còn lại Hạ Xuyên đều nhớ kỹ chuyện này. Hạ Xuyên cúi đầu nhìn cô, cắn răng nói: "Đi ra ngoài với anh?"

Dịch Thần Hi mím môi, cô không muốn phá hỏng bầu không khí hạnh phúc của Hướng Doanh Doanh, gật đầu trả lời: "Được." Cô ngước mắt nhìn về phía Lương Hãn, hít sâu một hơi nói: "Em và Hạ Xuyên ra ngoài có chút việc."

Nói xong, cũng không đợi người khác phản ứng, bóng dáng hai người liền biến mất ở trước mặt mọi người, cho đến khi ra khỏi đại sảnh, Dịch Thần Hi mới một gỡ tay Hạ Xuyên ra, nhíu mày liếc anh một cái: "Anh làm gì vậy?"

Hạ Xuyên cong môi, đè ép cả người vào Dịch Thần Hi: "Em nói chuyện cùng Lương Hãn rất vui vẻ?"

Nghe vậy, Dịch Thần Hi mỉm cười, mi mắt cong cong nhìn anh, nói vô cùng rành mạch: "So với lúc nói chuyện phiếm với anh thì vui vẻ...... Đau......" Câu nói kế tiếp, liền bị anh nuốt vào trong miệng.

Hạ Xuyên cúi đầu cắn lên môi cô, đem toàn bộ lời cô muốn nói chặn lại, anh hé miệng, khẽ cắn khoé miệng Dịch Thần Hi, dùng sức mút vào, cho đến khi nghe thấy cô kêu ưm một tiếng vì đau, anh mới buông ra. Nhưng lại tiếp tục cạy mở hàm răng cô, tiến quân thần tốc chui vào, câu lấy đầu lưỡi cô quấn lấy......

Dịch Thần Hi duỗi tay, đấm anh hai cái mà không có kết quả. Cuối cùng, không thể nhịn được nữa, chuẩn bị đá vào nơi nào đó, nhưng đáng tiếc là Hạ Xuyên như biết được động tác của cô, liền chế trụ chân cô, làm Dịch Thần Hi không thể nào nhúc nhích.

Hai người đều uống không ít rượu, thời điểm răng môi thân mật, mùi rượu nồng đậm lan tỏa, ngoại trừ hơi thở của đối phương, thì còn lại đều là mùi rượu, trong nháy mắt, có chút say lòng người.

"Hạ Xuyên......" Giọng nói cô nóng nảy, há miệng cắn môi anh, chân cũng tránh thoát được, đá Hạ Xuyên một cái, cú đá này, có thể nói là dùng hết sức lực.

Hạ Xuyên rên một tiếng, buông tha đôi môi, lại cắn vành tai cô, gằn giọng: "Em luôn đá nơi này, đá hỏng rồi đến lúc đó người khó chịu là em thôi."

"Buông tôi ra." Dịch Thần Hi trừng mắt nhìn anh, đỏ mặt không muốn nói đùa với anh.

Hạ Xuyên ngẩn ra, buông cô ra, nhưng lại chui đầu vào trước ngực cô cọ cọ, duỗi tay ôm cô, giọng nói mang theo sự khẩn cầu: "Em đừng giận anh nữa."

Cả người Dịch Thần Hi cứng đờ, nghe tiếng hít thở của anh, lúc bị anh ôm, trái tim đều đập thình thịch. Im lặng thật lâu, cô mới hơi cúi đầu, đẩy Hạ Xuyên ra, bình tĩnh nói: "Hạ Xuyên, em không có giận anh."

Hạ Xuyên ừ một tiếng, cắn xương quai xanh của cô, mút rồi mới ngước mắt nhìn cô: "Em nói chuyện với người đàn ông khác chính là cố ý chọc giận anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!