03/05/20
Editor: Ji_en
"Hửm?"
Dịch Thần Hi nhanh nhẹn từ trên giường bò dậy, vừa mới chuẩn bị xuống giường lại bị Hạ Xuyên ngăn lại.
"Ngày mai lại xem."
Dịch Thần Hi nhìn cánh tay dặt trên eo mình: "Anh có mệt không?"
"Có một chút." Hạ Xuyên duỗi tay xoa xoa ấn đường, ôm cô vào lòng, đỡ cổ Dịch Thần Hi, cúi đầu hôn xuống, "Vẫn còn sức?"
Bây giờ là nửa đêm, Dịch Thần Hi đã luyên thuyên cả một tiếng đồng hồ. Dịch Thần Hi duỗi tay câu lấy cổ Hạ Xuyên ừ một tiếng: "Em không mệt."
Hạ Xuyên cười nhẹ mút khóe môi cô: "Vậy chúng ta vận động trước khi đi ngủ?"
Dịch Thần Hi: "...... Không cần." Cô đẩy Hạ Xuyên, nhướng mày nói: "Anh không được dúng tục quá độ."
Hạ Xuyên nghẹn họng, dùng sức nhéo mặt cô, nhìn chăm chú vào cô nói: "Nếu sau này đến giờ hẹn mà anh vẫn chưa về nhà em cứ ăn cơm trước, không được để bản thân bị đói, biết không?" Anh vô cùng nghiêm túc nhìn cô nói: "Có đôi khi sẽ có nhiệm vụ đột xuất, anh có thể sẽ không kịp báo cho em."
"Dạ." Dịch Thần Hi hiểu rõ, khi cô lựa chọn ở bên Hạ Xuyên đã biết mình và Hạ Xuyên không giống các cặp đôi khác, ngày nào cũng ở bên nhau, cũng không thể thường xuyên liên lạc. Những cái đó cô không để ý, chỉ cần là Hạ Xuyên, cô có thể chấp nhận tất cả.
Cô cười hôn yết hầu anh, còn cố ý mút một cái, cảm nhận được thân thể anh căng chặt, Dịch Thần Hi cười như tiểu hồ ly.
"Em vẫn luôn muốn hôn nơi này."
Giọng Hạ Xuyên khàn khàn, ánh mắt thâm trầm, hơi rũ mắt nhìn cô cười giảo hoạt: "Rất đắc ý?"
"Đương nhiên." Dịch Thần Hi dựa vào người anh, vừa mới chuẩn bị duỗi tay lên sờ, đã bị anh áp xuống dưới thân...... Hạ Xuyên hơi dùng chút lực, cô liền không thể trốn thoát, ánh mắt anh nặng nề nhìn chằm chằm Dịch Thần Hi, một đường hôn xuống.
"Tự mình đốt lửa thì phải dập lửa."
Dịch Thần Hi: "......"
Gió thổi ngoài cửa sổ, thậm chí có càng lúc càng có xu thế lớn, mà trong phòng hai người...... Triền miên quấn quýt ở bên nhau.
Âm thanh nhỏ vụn mãi không dừng.
Dịch Thần Hi chủ động quyến rũ anh...... Nhưng lại thất bại.
Sau một lúc lâu, trận đánh lâu dài trong phòng mới dừng lại, căn phòng trở nên im lặng ngoài cửa sổ gió bắt đầu chậm lại.
(Xiao He: Đang beta đến đoạn này tôi tức quá:) Sao tác giả lại khiến tôi tức đến như vậy, thịt của tôi T.T)
——
Sáng hôm sau, Dịch Thần Hi có tiết học, thời điểm tỉnh lại Hạ Xuyên đã không còn trong phòng nhưng để lại cho cô chùm chìa khóa.
Cô vội vàng đi tới trường, sát đến giờ vào lớp mới đến nơi.
Trương Bích Lam đi trước mang sách vở cho cô, nhìn Dịch Thần Hi làm mặt quỷ cười không kiềm chế: "Thần Hi."
Dịch Thần Hi: "An tĩnh một chút, chuẩn bị vào lớp rồi kìa."
Trương Bích Lam: "......"
Cô mới vừa ngồi xuống không lâu, giáo viên đã bước vào lớp. Lớp Dịch Thần Hi đi học còn xem như tự do, những món đồ mà giáo viên nhắc cô cũng có thể hiểu được, Hạ Xuyên đặt rất nhiều tâm huyết vào chuyên ngành này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!