Chương 44: Ngoại truyện 2: Em bằng lòng.

Kể từ khi ở cùng Hình Thu Vũ, Lăng Sâm hiếm khi livestream. Thay vào đó, cậu trở thành blogger du lịch, thỉnh thoảng sẽ xách máy ảnh đi đây đi đó khám quá thế giới. Những lúc rảnh rỗi, cậu sẽ đến hiệu sách do Hình Thu Vũ mở, ngồi đọc sách hoặc xem video, đôi khi sẽ ngồi chỉnh sửa vlog. Có thể nói cuộc sống của cậu khá yên bình và ổn định.

Sau khi tốt nghiệp, Hình Thu Vũ đã tổ chức một số triển lãm nghệ thuật, đồng thời mở một tài khoản video. Thỉnh thoảng hắn sẽ đăng tải video vẽ tranh. Nhờ tranh vẽ ấn tượng, giọng nói dễ nghe và đôi tay xinh đẹp, rất nhanh hắn đã thu hút được rất nhiều người theo dõi. Tất nhiên, phần lớn trong số họ là do "phản bội" Mộc Mộc Nhĩ chạy sang đây.

Hắn cũng mở một hiệu sách riêng, trang trí theo ý thích của mình. Hắn treo rất nhiều bức tranh mình vẽ trong khu vực đọc sách. Nhìn chung hắn cũng không thiếu tiền.

Đôi lúc, có những phụ huynh đưa con đi mua sách. Khi lướt qua những bức tranh của Hình Thu Vũ, họ đã rất thích và muốn mua chúng, nhưng ông chủ luôn nói rằng sẽ không bán. Sau một thời gian, những bậc phụ huynh và Hình Thu Vũ dần dần thân thiết. Họ trực tiếp giao con mình cho hắn, muốn hắn dạy trẻ học vẽ, thù lao có thể thương lượng.

Hình Thu Vũ muốn từ chối: "Vấn đề không phải là tiền..."

Phụ huynh vui mừng khôn xiết: "Miễn phí thì càng tốt!"

Thấy hắn lưỡng lự, ông bố bà mẹ lại bắt đầu thở dài, xoa đầu con mình. "Con chúng tôi từ nhỏ đã gặp vấn đề về chân cẳng, cũng không thích nói chuyện. Nó không có bạn nên rất thích vẽ. Chúng tôi không mong con học được gì, chỉ mong con hạnh phúc..."

Hình Thu Vũ có thể nói gì nữa bây giờ? Cuối cùng hắn đành đồng ý.

Cũng không phải vì lý do gì cao siêu. Chỉ là khi nhìn đứa trẻ ấy, hắn lại nhớ về bản thân thời thơ ấu.

Nhưng chỉ sau ba ngày, Hình Thu Vũ đã câm nín. Sự ít nói của đứa trẻ chỉ là vẻ bề ngoài. Sau khi quen thân, nó nghịch ngợm và nói nhiều kinh khủng.

Giả vờ trong mười phút để đổi lấy một đời vinh quang. Hắn cũng không thể trả nó lại, chỉ có thể nghiến răng tiếp tục dạy học.

May mắn thay, Lăng Sâm đã bay trở về không lâu sau đó. Sau khi biết được mọi chuyện, cậu đã trấn áp mạnh mẽ và trở thành thủ lĩnh của đám trẻ.

Lăng Sâm cũng đã hỏi hắn tại sao lại dạy tiếp dù bị lừa.

Hình Thu Vũ thở dài: "Cũng lỡ rồi."

Lần này Lăng Sâm nghỉ rất lâu. Cậu vừa từ nước ngoài về, làn da sạm đi trông thấy, không còn trắng hồng rạng rỡ như trước. Cậu nhuộm tóc vàng hoe, đeo khuyên tai màu cầu vồng khiến cậu càng thêm nổi bật.

Điện thoại cậu đã vô tình rơi xuống biển khi cậu quay video trên bãi biển, về đến nhà thì hỏng mất. May mắn là toàn bộ dữ liệu đã được đồng bộ hoá trên điện thoại Hình Thu Vũ. Sau khi Hình Thu Vũ dạy học xong sẽ cùng cậu đi mua điện thoại mới.

Trong lúc chờ đợi, Lăng Sâm đã bảo hắn cho cậu mượn điện thoại để tải video.

Cậu vô thức mở album ảnh lên, nhìn thấy màn hình tràn ngập tin nhắn và vài thứ linh tinh mới nhớ ra đây không phải điện thoại của mình.

Cậu không có thói quen tò mò chuyện riêng tư của người khác. Nhưng ngay khi sắp thoát ra, cậu tinh mắt thấy thứ gì đó quen thuộc.

Có tên "Hình Thu Vũ" được cậu viết lên cửa sổ khi còn học cấp ba, có "kết tinh tình yêu" người tuyết nhỏ được cậu đắp nặn, còn có cả hàng ngàn câu "Em yêu anh" và "Em nhớ anh" mà cậu gửi cho Hình Thu Vũ bằng điện thoại của mình... Rất nhiều điều đã từng chút một tạo nên chuyện tình của cả hai.

Nghe hơi sến súa. Không chắc lắm, để xem đã.

Dù không cố ý nhìn thấy nó, nhưng cậu đã bị những bức ảnh trong album làm cho bất ngờ.

Mặt Lăng Sâm đỏ bừng, vành tai nóng ran. Sau cùng, cậu đã làm một việc trái ngược với nguyên tắc của mình – sao chép tất cả ảnh trong album và lưu vào máy tính, dự định dùng chúng làm thành video.

Thời tiết dạo này rất đẹp, đã cuối tháng Tư nhưng không lạnh chút nào.

Lăng Sâm vùi đầu vào chỉnh sửa video. Khi dựa lưng vào ghế vươn vai, cậu bất chợt thò đầu ra khỏi máy tính, hỏi: "Hình Thu Vũ, hình như sắp tới Thuỵ Sĩ có lễ hội hoa tulip. Anh có muốn đi cùng em không? Em muốn chụp ảnh hoa tulip."

"Nghe em hết." Hình Thu Vũ đáp không chút do dự. Đôi khi Lăng Sâm sẽ dẫn hắn đi công tác chung, hiệu sách sẽ được giao cho nhân viên mới. Hắn cũng rất vui khi có thêm thời gian ở bên Lăng Sâm.

Đứa nhóc cũng ngẩng đầu lên khỏi bức tranh. "Tuyệt vời! Con có thể nghỉ lễ rồi!"

Rồi nó bị Hình Thu Vũ ấn đầu xuống vẽ tiếp. "Thầy sẽ giao bài tập cho con! Khi về thầy sẽ sửa từng bài một, không phụ lòng mẹ con đâu.

"Ôi không!" Đứa nhóc kêu lên.

Hình Thu Vũ và Lăng Sâm đều là những người nhanh gọn lẹ. Ngay ngày hôm sau, họ đã thu dọn đồ đạc, bay thẳng đến thị trấn lãng mạn và quyến rũ ở Thuỵ Sĩ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!