Nhân lúc còn chưa vào học, Hình Thu Vũ bị dụ dỗ về Giang Thành. Lăng Sâm dẫn hắn đến gặp bố để công khai mối quan hệ của cả hai.
Chẳng biết mẹ cậu đã thuyết phục bố như thế nào, nhưng khi Lăng Sâm nói chuyện với bố, ông chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, xem như ngầm đồng ý.
Để ăn mừng việc cuối cùng họ cũng ở bên nhau, hai người ngồi xe buýt ba tiếng đồng hồ để đến nông trại ăn món gà hâm ngũ chỉ mao đào chính hiệu.
(*) Ngũ chỉ mao đào hay còn gọi là cây Vú bò lông, là một loại cây rễ thuốc có rất nhiều công dụng tốt.
Nông trại này do Đoạn Tịch giới thiệu. Y nói nguyên liệu ở đây đảm bảo chất lượng.
Quả nhiên, vừa xuống xe, hai người đã thấy ngay Đoạn Tịch. Đây là một trong những xí nghiệp của gia đình y. Lúc bọn họ đến, Đoạn Tịch đang trải nghiệm cuộc sống bên trong.
"Kính chào quý khách, mời vào mời vào!" Đoạn Tịch thấy hai người nắm tay nhau thì cười khà khà. "Làm lành rồi à?"
Lăng Sâm: "Tụi tớ có cãi nhau đâu. Giờ chúng tớ hẹn hò rồi."
"Hoá ra trước đây chưa hẹn hò à?" Đoạn Tịch sửng sốt. "CP tớ ship thành thật rồi sao?"
Lăng Sâm: "Mỗi ngày ngoài việc đu CP ra thì cậu còn làm gì nữa vậy?"
Đoạn Tịch nghiêm túc nói: "Tớ theo đuổi người ta."
"Dùng tiểu thuyết tổng tài bá đạo theo đuổi à?" Lăng Sâm tưởng tượng một chút, cảm thấy lạnh sống lưng, không nỡ nhìn thẳng cảnh quan tuyệt mỹ đó.
Hình Thu Vũ tò mò hỏi, hơi hơi muốn thử: "Mấy cái đó có hiệu quả thật không?"
Đoạn Tịch gật đầu: "Có chứ. Tớ đã gặm hết mấy cuốn "Cục cưng bé nhỏ trốn đâu rồi?", "Con đường theo đuổi vợ yêu của tổng giám đốc" và "Cô gái kia, cô là người trong lòng của tôi" rồi. Tớ cũng đã áp dụng vào thực tiễn, hiệu quả rất rõ rệt."
Lăng Sâm kinh ngạc: "Lớp trưởng mà cũng thích mấy thứ này à?"
Đoạn Tịch lắc đầu: "Cậu ấy bảo tớ nên đọc những cuốn sách nghiêm túc hơn."
Cả hai: "..."
Đoạn Tịch cười rạng rỡ, không hề nhụt chí. "Nhưng cậu ấy cười rất tươi, vậy là đủ rồi. Hầy, tính ra nó cũng khá hữu ích mà."
Xong rồi, thấm gia vị rồi.
Phải thừa nhận là món gà hầm ngũ chỉ mao đào ở nhà Đoạn Tịch thật sự rất ngon. Gà là gà thả vườn được nuôi trên núi, ăn côn trùng và ngũ cốc, ít dùng thức ăn chăn nuôi. Mỗi miếng thịt đều tươi ngon, dai giòn và không hề bị ngấy. Đúng chuẩn là gà ngon.
Phần tuyệt vời nhất phải kể đến món canh, với hương thơm béo ngậy, đậm đà từ ngũ chỉ mao đào mọc dại, mang đến vị thanh ngọt hấp dẫn. Ngay cả Hình Thu Vũ, người vốn ăn ít, cũng uống hết ba bát to.
Ba người ăn rất ngon miệng. Hình Thu Vũ đang định trả tiền thì bị Đoạn Tịch ngăn lại. "Hôm này ngài Đoạn đây cao hứng nên sẽ đãi các cậu. Chúc các cậu trăm năm hạnh phúc, nhớ nhả vía cho tớ nhé."
"Ngài Đoạn thật hào phóng!" Lăng Sâm ôm quyền với y. "Đợi đến khi cậu và lớp trưởng bên nhau, tụi tớ sẽ tặng cho hai người một loạt tác phẩm như "Dù cho mưa gió thế nào, kỳ thi Đại học vẫn luôn chờ bạn" để hai người ôn lại hồi ức thanh xuân.
Đoạn Tịch hoảng sợ: "Lấy oán trả ơn!"
Lăng Sâm cười nham hiểm: "Hahahaha –"
Cơm nước xong xuôi thì cũng đã khuya, Đoạn Tịch dọn dẹp một phòng khách trong nhà nghỉ cho họ ở. "Hai cậu chung chăn chung gối bao nhiêu lần rồi? Ngủ chung phòng chắc không sao đâu nhỉ?"
Hiện tại da mặt Lăng Sâm rất mỏng. Vừa nhắc đến chuyện chung chăn chung gối, cậu lại nhớ đến giấc mơ hoang đường hôm ấy. Mặt cậu đỏ bừng, vội vàng đuổi y đi. "Được được, cậu đừng quấy rầy Hình Thu Vũ nghỉ ngơi."
Cũng chẳng biết Đoạn Tịch nghĩ đến chuyện gì, mắt y sáng quắc lên như những ngôi sao nhỏ trên trời. Y vừa chạy vừa cười.
Lăng Sâm thở phào nhẹ nhõm, vừa ngồi xuống thì điện thoại đã reo lên. Cậu thuận tay mở ra, bị vô số tin nhắn ập đến làm cho sững sờ.
Bọn họ đã tạo một nhóm chat, ai nấy cũng kinh ngạc mà nhắn lia lịa hàng trăm tin, nhưng có thể tóm gọn lại bằng câu sau: Trời ạ, không phải hai người quen nhau lâu rồi à? Lò vi sóng ư?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!