Author: Avadale
Editor: Noelle
Beta: iamaanhHarry là một trong những Trường Sinh Linh Giá của Chúa tể Hắc ám. Một trong số những thứ cần phải bị tiêu diệt.
Draco vẫn không thể tin vào những gì mình đã nghe được — nhưng Harry lại rất bình tĩnh tiếp nhận mọi thứ.
Vị cứu tinh trẻ tuổi của họ phủ quyết mọi lời đề nghị về Bảo bối Tử thần, chạy quanh lâu đài Hogwarts như một con hươu không biết sợ hãi:
"Thanh kiếm — Thanh kiếm Gryffindor ở chỗ Ron. Chết tiệt, bồ ấy và Hermione đang ở đâu rồi... May mà chúng ta có cách khác để hủy diệt cái vương miện kia, nhớ không, Phòng chứa Bí mật Slytherin, xác của Tử Xà được để bên trong, chúng ta có thể mượn răng nanh của nó lần nữa."
"Sau đó thì sao, dùng nó đâm vương miện trước, rồi tự đâm chính em sao?" Không, hắn không nên dùng giọng điệu gay gắt như vậy!
Điều hắn thật tâm muốn nói là điều gì đó nhẹ nhàng hơn, cũng mềm yếu hơn...
Harry đáp trả như đang nói đùa:
"Không được, nọc độc không có tác dụng với em. Anh cũng nghe thấy đấy, hung thủ phải để Kẻ -mà -ai -cũng -biết -là -ai -đấy sắm vai."
Draco ước gì đây thực sự chỉ là một trò đùa!
Hắn khống chế cổ tay run rẩy, chưa từ bỏ ý định mà nắm chặt trái Snitch kia, vẫn chưa từ bỏ ý định đào Viên đá Phục sinh ra:
"Đoạn kí ức thầy Snape để lại đã nửa năm trước, có lẽ sau đó Dumbledore đã tìm ra cách khác, em không cần phải... làm như vậy."
Harry nói:
"Nhưng hôm nay thầy Snape đã cho em xem."
"Thầy Snape không biết hết kế hoạch của Dumbledore!"
"Bây giờ ông ấy là hiệu trưởng Hogwarts. Bức chân dung của thầy Dumbledore cũng ở trong phòng hiệu trưởng."
"Em có thực sự biết em đang cố chấp cái gì không, Potter!" Draco không thể tin được cậu trai Gryffindor này thật sự chuẩn bị chấp nhận kiểu sắp xếp vô lý đó. Chấp nhận cái chết.
Chết! Draco đương nhiên không đến mức cho rằng giết chết Voldemort giống như trong truyện cổ tích, chỉ cần một chiến binh giơ kiếm lên và hét 'Tiêu diệt cái ác' rồi lật sang trang khác và mọi người sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau, thậm chí hắn còn từng nghĩ rằng cái chết là vũ khí tối thượng duy nhất có thể chấm dứt hoàn cảnh khó khăn giữa Khế ước Bảo hộ và Chúa tể Hắc ám.
Trong dự đoán của hắn, Tử Thần sẽ dùng sự bi thương hoặc khủng bố giáng lâm, rồi mang hắn đi, hoặc là mang người thân cận hắn đi, hắn đã vì những suy nghĩ này mà khóc, tinh thần sa sút, và cùng quyết định chấp nhận kết cục này, nhưng cho dù là như vậy, 'Cái chết' vẫn nên là một lựa chọn bất đắc dĩ không thể phản kháng, là lựa chọn cuối cùng — chứ không phải là mình không chút giãy giụa chủ động đi về hướng nó!
Nhưng Harry lại ói với hắn:
"Em biết. Nhưng em không thể chạy trốn... Chỉ có thể là em, phải là em. Chúng ta sẽ thắng thôi."
Draco lườm Harry:
"Em gọi đây là chiến thắng à! Em thực sự nghĩ rằng đó được tính là chiến thắng sao!"
Harry hắt xì một cái:
"Đương nhiên đó là chiến thắng rồi. Ngẫm lại Quidditch đi, Malfoy, anh sẽ có cơ hội bắt được trái Snitch."
Vậy Cúp Nhà.
Cúp Nhà quỷ gì! Draco tức muốn hộc máu,
"Cho dù Merlin muốn trừng phạt vì anh là người xấu, cũng không nên dùng cách này!"
Harry lầm bầm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!