Author: Avadale
Nguồn QT: Wikidth. com
Editor: Noelle
Beta: CitrusAurantifolia
"Không được, cậu ta không buông."
"Đừng kéo mạnh quá... Vẫn chưa biết được tình trạng vết thương đâu."
"Xe sắp đến rồi. Tôi đi báo bọn họ chuẩn bị dụng cụ."
"Merlin chứng giám, cả đời tôi chưa gặp loài động vật nào gây vết thương kinh khủng thế này bao giờ."Harry có cảm giác như bản thân đang chìm xuống đáy hồ, mọi âm thanh qua màn nước trở nên mơ hồ, hư ảo. Cậu không thể tỉnh táo suy nghĩ nổi, cũng chẳng thể hình thành bất cứ một ý niệm nào.
Cơ thể cậu nặng trịch, lạnh toát như bị chôn vùi dưới lớp tuyết, cứng đờ nằm một chỗ.
"Harry, Harry? Harry!"
Vai Harry bị lắc mạnh, dòng nước rút đi kéo theo cả cảm giác nặng nề cứng mỏi, cậu trở lại với hiện thực. Mọi thanh âm lại trở nên rõ ràng, tri giác cũng dần trở lại.
Cậu khó khăn cảm nhận được Draco đang đè trên người mình, dòng máu đỏ vẫn không ngừng chảy xuống.
Harry, tóc Tonks chuyển sang màu đỏ rượu,
"Lương y chuẩn bị đưa các em đến St. Mungo, em có thể giúp nâng cậu Malfoy lên không?"
Harry thử động đậy cánh tay, định xốc nách nâng Draco lên. Nhưng cánh tay Draco siết chặt hạn chế hầu như toàn bộ động tác của Harry cho dù hắn đã hoàn toàn mất đi ý thức, cậu không thể động đậy.
"Em nghĩ là không được, cậu ta... túm em chặt quá."
Được rồi. kết quả này rõ ràng nằm trong dự liệu của Tonks,
"Harry, em xác định bản thân không bị thương chứ?"
Harry khô khốc nói:
"Thậm chí em còn không nhìn thấy 'thứ' kia trông như thế nào."Khi Draco tỉnh lại thì trời đã về khuya. Trong nháy mắt ý thức trở lại, đau đớn cũng ập vào mọi dây thần kinh, khiến cho hắn khó có thể chịu đựng khẽ rên rỉ. Mẹ nó, chẳng biết Lương y kê độc dược gì cho hắn, giờ lưng hắn như có lưỡi dao cứa lên từng nhát, từng nhát một.
Hắn thề bị thứ quái vật kinh tởm kia cào còn chẳng khó chịu đến thế.
Lại còn có một việc kinh khủng hơn nữa.
Không biết là bộ não bé xinh của ai lại có thể ra một cái quyết định tuyệt vời: Để Potter nằm cùng giường bệnh với hắn.
Draco hoảng sợ nhìn cái đầu màu đen bên người, hắn nghi ngờ giây tiếp theo tai họa sẽ ập tới, ví dụ như thiên thạch bay thẳng vào cửa đâm lủng người, hoặc tự nhiên đất nứt ra thành cái vực sâu hút ngay dưới giường bọn họ... Nhờ ơn Khế ước Bảo hộ, không còn nghi ngờ gì nữa, Chúa cứu thế chắc chắn cứu không nổi Draco Malfoy này.
Malfoy?, Harry cảm giác hắn đã tỉnh, lập tức ngồi dậy.
Draco thống khổ nói:
"Tại sao bọn họ không tách cậu ra? Tôi đoán chắc bản thân không để 'thứ' đó động đến một cọng tóc của cậu, mà kể cả cậu là Chúa cứu thế cần được kiểm tra thật cẩn thận thì cũng nên rộng lượng mà cho cậu ta một phòng bệnh đơn chứ!"
Harry ngơ ra một lát, cuối cùng vẫn quyết định chỉ ra:
"Chính cậu mới là người không cho tôi rời đi..."
Làm gì có... đầu lưỡi Draco cứng đờ. Hắn khiếp sợ phát hiện tay phải của mình đúng là đang nắm cổ tay Harry, không, dùng từ 'nắm' cũng không chuẩn, chính xác mà nói thì phải là tay phải hắn như bị yểm bùa Dính vĩnh cửu siết chặt Potter, ngón tay hắn còn có thể cảm nhận mạch của thiếu niên còn lại đang đập đều đều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!