Chương 42: Gặp nạn phố Crescent

Author: Avadale

Nguồn QT: Wikidth. com

Editor: Noelle

Beta: iamaanh

Vào khoảnh khắc bắt đầu di chuyển, tất cả mọi thứ dường như xoắn lại, cứ như cả thế giới đang dồn ép bọn họ vậy, làm Harry và Draco phải ôm chặt lấy nhau để không bị tách ra... Cái ôm này làm vơi đi sự khốn khổ do Độn thổ gây ra, cho đến khi cả hai đều đứng vững bên một cái cây nhỏ, không ai trong số họ có ý định buông tay.

Một cái ôm đã lâu không có. Khoảng cách giữa hai tim quá gần.

"Em không có giấy phép Độn thổ, Sở Giao thông Pháp thuật sẽ gửi em một giấy phạt sao?" Không, Harry Potter, mày đang nói chuyện vô nghĩa gì đấy?

Nhưng mà Draco lại nghiêm túc trả lời cậu:

"Chỉ cần em không gây ra sự cố nào thì Sở Giao thông Pháp thuật sẽ không bận tâm đến việc kiểm tra những vi phạm nhỏ như vậy đâu. Nhưng Chúa tể Hắc ám thì rất có thể đấy."

"Chúc mừng Sở Giao thông Pháp thuật vì đã nghênh đón một vị giám đốc mới không có mũi như thế."

"Chúng ta cần phải đi trước khi bị phát hiện lần nữa." Mặc dù nói như vậy, cánh tay của Draco vẫn ôm chặt lấy Harry, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ buông ra, Đây là đâu?

Harry nói cho hắn:

"Phố Magnolia Crescent, bây giờ em chỉ nhớ được rõ nơi này nhất. Hồi năm ba em đã gặp chú Sirius ở đây, nhưng em không biết đó chính là chú ấy. Em cứ nghĩ chú ấy là một chú chó bình thường thôi."

Potter. Draco nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng cậu.

"Em nói với anh những điều này chỉ để chia sẻ những gì em đã trải qua, chứ không phải để anh nghĩ rằng em đáng thương và sau đó cẩn thận an ủi em."

Tầm mắt Harry lướt qua hàng rào và cây cối, nhìn về phía con đường tối tăm giữa khu dân cư và gara,

"Khi đó chú ấy đứng ở chỗ kia, mặc dù kích thước của chú ấy lớn hơn nhiều so với những con chó bình thường, nhưng lại rất gầy, chắc chắn chú đã phải vất vả lắm mới tìm được em, lúc đó chú vừa trốn thoát khỏi Azkaban."

Draco kéo Harry về hướng mình,  cùng cậu nghiêng đầu nhìn về phía con đường nhỏ kia, phảng phất như cũng nhìn thấy một cái bóng hình hơi lớn từ trong bóng tối kia đi về phía bọn họ — không, không phải 'như', thật sự có một người cao to từ trong góc kia nhảy ra!

Draco nhanh chóng buông Harry ra, trầm mặt giơ đũa phép lên: Ai!

Harry! Là tao! Một thiếu niên Muggle cao lớn hoảng hốt giơ hai tay lên,

"Vừa rồi tao chưa thấy gì cả! Đừng để bạn trai mày đọc thần chú với tao!"

Tốt lắm, Dudley Dursley thấy cậu và Draco ôm nhau như động vật liền thể thế này.

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Harry bình tĩnh nói:

"Anh ấy chỉ muốn cho mày một bùa lãng quên thôi, tác dụng duy nhất chính là khiến cho mày không thể đi bô bô khắp nơi rằng 'Harry quái thai đã biến thành quái thai bê đê' được á mà."

Đợi đã, đợi đã!

Dudley kêu to lần nữa,

"Chờ tao nói xong hẵng đọc thần ngữ — mày không thể về nhà được đâu, Harry, những người đó ở nhà chờ bắt mày!"

Harry kinh ngạc mở to mắt, tự hỏi trong vài giây không biết mình có nên hiểu những lời Dudley vừa nói như cách cậu đang nghĩ hay không.

Draco cau mày, hỏi thay cậu: Những người đó?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!