Chương 39: Sống chung

Author: Avadale

Nguồn QT: Wikidth. com

Editor: Noelle

Beta: iamaanhSau khi mọi thứ đã được sắp xếp xong xuôi (bức chân dung của ông Lucius đã được Draco đặt lại vào trong rương), Harry bắt đầu tham quan nơi mà mình sẽ ở lại hết khoảng thời gian còn lại của tháng Bảy.

Nhìn chung thì đây là một căn hộ dành cho người độc thân rất chi là Muggle, ngoại trừ những phần được biến đổi bằng phép thuật ra thì những đồ vật khác nên được sắp xếp lại, chẳng hạn như máy giặt chưa cắm điện, máy hút bụi và tủ lạnh trống rỗng —

Rất tốt, hiện tại hai phù thủy trẻ tuổi đang phải đối mặt với vấn đề đầu tiên trong cuộc sống: Bọn họ có vàng, đô la, vật phẩm Nghệ thuật Hắc ám, nhưng không có sữa bò hay bánh mì.

Là người đã sống trong căn hộ một thời gian, Draco đưa ra đề nghị:

"Tôi biết có một cửa hàng gần đây bán đồ ăn Muggle."

Harry hỏi cẩn thận:

"Anh đã từng đến sao?"

Draco lắc đầu như một lẽ đương nhiên:

"Tất nhiên là không rồi. Trước kia gia tinh thường xuyên mang đồ ăn tới đây."

Harry thở dài:

"Cho nên chúng ta cũng không có nước rửa."

Đó là cái gì?

"Là thứ mà anh ngay lập tức muốn mua từ siêu thị Muggle" Harry nói thầm, lôi ra giấy bút từ trong rương của mình, bò lên giường và bắt đầu lập một danh sách mua sắm nghiêm túc,

"... bơ, thịt xông khói, thêm muối và hạt tiêu... Em nhớ có một lò nướng trong bếp... Draco, anh có biết bột mì không?"

Cậu Slytherin kia dùng một ánh nhìn hoang mang nhưng vô cùng tự tin trả lời cậu.

... Quên nó đi. Harry gạch bỏ nó, tiếp tục viết,

"Có lẽ trước tiên nên chuẩn bị bánh quy. Dầu gội. Em cảm thấy một cái bật lửa sẽ có ích? Xét thấy tạm thời chúng ta đều không thể sử dụng phép thuật..."

Tấm nệm quá mềm khiến việc viết lách của cậu trở nên khó khăn, nhưng Harry lại chẳng nghĩ đến việc mình nên lên bàn để viết.

Có lẽ bởi vì ở trong thế giới Muggle, cậu đã vô tình hình thành một vài thói quen trong chiếc tủ chén, tỷ như viết ở trên giường, tỷ như cam chịu gánh vác phần lớn việc nhà... Nhưng mà Harry cũng không cảm thấy không thoải mái  — không phải cậu thích làm việc nhà đâu — chỉ là tâm trạng hiện tại của cậu hoàn toàn bất đồng với khi chuẩn bị bữa sáng cho nhà Dursley.

Rất có thể là bởi vì bây giờ cậu có toàn quyền thêm bất cứ thứ gì mình thích vào danh sách và nhờ Draco mua về.

Trong khi Draco ra ngoài tìm thức ăn cho hai người họ, Harry đã cố gắng tìm cách thích hợp để ngụy trang cây đũa phép của mình.

Không phải Harry không tin tưởng cụ Dumbledore, chỉ là cậu luôn có một dự cảm mơ hồ rằng mình sẽ không thể yên ổn trong ngôi nhà này cho đến khi mười bảy tuổi như đã tưởng tượng.

Nếu ngày mai cậu nhất định phải mang theo đũa phép ra ngoài, thì ít nhất cây nhựa ruồi của cậu phải trông không giống cây đũa phép, kẻo bọn Tử thần Thực tử sẽ ngay lập tức nhận ra cậu là một phù thủy lẫn trong nhóm Muggle mất.

Harry nhớ Lucius để đũa phép trong cây gậy chống của ông, nhưng cậu mang gậy thì lại trông kỳ quá, có lẽ cậu có thể thử một chiếc ô. Hagrid hình như có giấu một phần cây đũa phép của mình bên trong chiếc ô.

Khi Draco mở cửa vào và xách theo một chiếc túi mua hàng lớn, thứ đầu tiên hắn nhìn thấy là một chiếc ô lớn đang mở lơ lửng bên cạnh tủ giày, trông cứ như một con sứa khổng lồ vậy, sau đó là cái đầu bù xù của Harry Potter nhô ra khỏi con sứa:

"Draco? Em cứ nghĩ anh sẽ mất nhiều thời gian để tìm thấy những thứ đó chớ."

"Tôi nhờ một Muggle giúp tôi." Sắc mặt Draco có chút mất tự nhiên,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!