Author: Avadale
Editor: Noelle
Beta: iamaanhP/s: Góc nhìn của Lucius
Tháp thiên văn.
Dấu hiệu đầu lâu màu xanh đậm chậm rãi chuyển động trong bầu trời đêm, Lucius Malfoy đứng ngay phía dưới, nhìn dấu hiệu mà ông ta giải phóng với vẻ mặt phức tạp.
Mỗi lần ông đều đưa ra những lựa chọn chính xác — Lucius vẫn luôn cho rằng như thế. Không thể phủ định rằng chính những lựa chọn này đã giúp gia tộc Malfoy chỉ chịu một ít ảnh hưởng trong mọi trường hợp hỗn loạn khủng khiếp, cũng không bị diệt vong như những gia tộc không biết thức thời đó.
Nhưng mà hiện tại, quý ngài Malfoy luôn luôn tự mãn, lần đầu tiên sinh ra hoài nghi với quyết định của mình.
Ông còn nhớ ngày đó Thái ấp Malfoy chìm trong bóng tối u ám, ngọn lửa yếu ớt trong lò sưởi ánh lên gương mặt lo lắng của Narcissa... Vết thương trên mặt ông đau đớn kịch liệt, ông không thể để Voldemort phát hiện ra câu thần chú đã giúp Potter lại phát ra từ cây đũa phép của Malfoy được...
Cửa hẹp thông tới Tháp Thiên văn bị đẩy ra, một thanh âm già nua hỏi ông:
"Lucius, sao ông vào được trường học?"
Trên mặt Lucius không che giấu được vẻ kinh ngạc: Dumbledore?
Đúng vậy, không phải Mcgonagall, cũng không phải Flitwick tuần tra quanh Tháp Thiên văn, càng không phải Harry Potter mà ông nghĩ sẽ xuất hiện, mà lại là Dumbledore
- người hẳn là không nên ở trường mới phải.
Dumbledore lặp lại câu hỏi của mình:
"Ta rất tin vào phòng ngự của Hogwarts, làm sao ông mang những tên Tử Thần Thực Tử kia vào trường được?"
Lucius cũng không định trả lời, nhưng đôi mắt thâm thúy không chút cảm tình nào của Dumbledore nhìn thẳng vào ông, trong nháy mắt giống như một vòng xoáy quấy nhiễu tâm trí ông... Bùn đất... Cỏ lác... Lặng lẽ bò...
Dumbledore thở dài: "Ta đã từng cho rằng ta cũng đủ chú ý tới những Sinh vật Huyền bí khác, nhưng bây giờ nhìn lại thì có lẽ ta đã quá ngạo mạn trong chuyện này. Ý tưởng hay lắm, lệnh cho địa tinh đào đường hầm cho các người, tất cả giáo sư đều cho rằng những vật nhỏ đó chỉ đang quấy rối mà thôi.
Đây là ông tự nghĩ ra à, hay là Draco?
"Lucius giơ đũa phép của mình:"Draco không cần biết chuyện này."
Ông nheo mắt lại, không biết đã có vấn đề gì xảy ra. Phải chăng Snape đã lừa chủ nhân? Không, Dumbledore xác thực trông rất yếu ớt, mỗi một động tác đều chậm chạp bất thường, cứ như đây chỉ là một lão già Muggle tầm thường mà thôi... Lão thật sự trúng độc, có lẽ Lucius sẽ có cơ hội giết chết vị Bạch Phù thủy vĩ đại nhất, đây là công lao còn lớn hơn cả giết được Harry Potter, tuyệt đối có thể làm Chúa tể Hắc ám không truy cứu sự chậm trễ trước của bọn họ nữa!
Đối mặt với đũa phép chỉ vào mình, cụ Dumbledore tiến về phía trước một bước:
"Ông đang do dự, Lucius."
Ta? Do dự ư?
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Dumbledore nói:
"Để ta đoán xem. Ông đang lo lắng, nếu giết ta, bên chúng ta không ai có thể kiềm chế được Voldemort, chủ nhân của ông sẽ dễ dàng giành được thắng lợi, như vậy ông vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội quay đầu."
Lucius lạnh lùng nói: "Ta biết các ngươi đều coi ta là một kẻ tiểu nhân và không có lòng trung thành. Nhưng ta còn sống, người nhà của ta cũng còn sống.
Ta không để xác của mình được đặc tả trên tờ Nhật báo Tiên tri giống Karkaroff, cũng sẽ không giống cặp vợ chồng Potter được ưu ái của ngươi, ném đứa con trai duy nhất của họ cho một gia đình Muggle hành hạ.Dumbledore hỏi:Ông thật sự cảm thấy Draco bây giờ tốt hơn Harry sao?Lucius nói:Đương nhiên. Ta sẽ thay Draco giải quyết mọi vấn đề, con trai ta có thể trốn tránh, có thể sợ hãi.
Mà ngươi, Dumbledore, ngươi bồi dưỡng Harry Potter thành cái gì chứ?—Giáo sư Dumbledore đương nhiên coi tôi là học sinh yêu quý của thầy!
"Dumbledore kinh ngạc ngẩng đầu:"Harry?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!