Author: Avadale
Nguồn QT: Wikidth. com
Editor: Noelle
Beta: iamaanhKhi Draco trở lại hầm Slytherin, Goyle và Crabbe đang đi lòng vòng trong phòng chung, còn Blaise khoanh tay ngồi trên ghế sofa dài, vô cùng tốt bụng chỉ cho bọn nó,
"Chúng mày có thể thử biến nó thành bánh ngọt, sau đó ăn luôn đi."
"Nhưng giáo sư Snape nói phép thuật không thể biến ra thức ăn có thể ăn được..." Goyle do dự không biết có nên tiếp thu đề nghị này hay không, cho đến khi nó phát hiện mình đang bị nhìn chằm chằm, Ồ, Draco.
Draco mệt mỏi hỏi:
"Chúng mày lại làm gì đấy."
Blaise trả lời thay bọn nó:
"Goyle muốn giấu cái kìm gắp than. Không ai biết tại sao."
Draco nói:
"Đừng để ý đến cái kìm gắp than nữa, đi theo tao."
Crabbe và Goyle không có bất kỳ phản đối nào, theo thói quen đi theo hắn vào phòng ngủ, cho đến khi bị bảo lấy đũa phép ra, bọn nó mới nhận ra rằng Draco vừa mới ra một mệnh lệnh kì lạ.
Mặt Crabbe hoàn toàn đần ra, còn Goyle lắp bắp hỏi:
"D - Draco, mày hôm nay làm sao vậy?"
Draco không có sức giải thích, chỉ lặp lại một lần nữa:
"Dùng bùa hóa đá với tao."
Nhưng, nhưng mà...
"Không cần chúng mày hỏi nhiều." Draco ngồi xuống ghế,
"Hiện tại, hóa đá. Sau đó đi ra ngoài, khóa trái cửa phòng tao lại."
Crabbe do dự giơ đũa phép lên.
Bùa hóa đá là một trong những câu thần chú bọn nó tương đối thuần thục, chỉ vì tiện cho việc đùa dai. Nó chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày sẽ dùng thứ này với Draco, hay là xuất phát từ yêu cầu của đối phương... Draco không còn giống như trước kia nữa.
Goyle dường như muốn ngăn nó lại: Crabbe...
Crabbe nói: Petrificus Totalus.Draco biến mình thành một bức tượng đá, im lặng ngồi trên ghế. Hắn không giữ lại bất kỳ nguồn sáng nào trong phòng, bóng tối nặng nề nuốt chửng hắn, khiến hắn dần mất đi nhận thức về thời gian. Có lẽ thế giới trên kia đã đi vào ban đêm. Có lẽ Dumbledore đã rời khỏi Hogwarts.
Snape đưa ra hai lựa chọn trước mặt hắn: cha hắn, hoặc là Potter. Không biết tại sao, vị gián điệp kia lại cho rằng Draco cuối cùng sẽ phản bội gia đình hắn để đến bên Dumbledore, đơn giản là vì hắn yêu Potter.
Vô cùng lố bịch.
Draco nhắm mắt lại, mơ hồ nghĩ: Đó chỉ là tình yêu, một tình yêu vô vọng. Những thứ mà hắn nên vứt bỏ đầu tiên.
Hắn vĩnh viễn không phải anh hùng trong sử thi, vĩnh viễn không thể nghĩa vô phản cố* mà đưa ra lựa chọn. Huống chi, cho dù là lựa chọn món ăn tối, Draco cũng chưa từng công khai phản đối cha hắn, hắn không thể tưởng tượng phải ở thời điểm này đứng bên cạnh Potter như thế nào, nói cho Lucius biết:
Đúng vậy, con đang phản kháng người, thưa cha.
(*Nghĩa vô phản cố – – yì wú fǎn gù (đại loại là vì chính nghĩa, đạo nghĩa, không do dự, không quay đầu nhìn lại, tiếng Anh: not to flinch or shrink back for a righteous cause; March bravely ahead without any thought of turningback).
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!