Chương 25: Ký túc xá Slytherin

Author: Avadale

Editor: Noelle

Beta: iamaanh

Bão chương mừng năm mới đây!!!Harry Potter cần một người giải thích cho những ký ức của mình.

"Oa, tôi đã đánh bại con rồng lửa hung mãnh kia á?"

"Nghiêm túc mà nói, không, cậu chỉ mang trứng của nó đi thôi."

Cho dù gió thổi từ Hồ Đen vẫn mang theo tàn dư của mùa đông, nhưng vô số chồi non bên hồ đã báo hiệu rằng mùa xuân đang đến.

Lúc này, gần như tất cả học sinh đã vào lớp, vì vậy Draco ngồi dưới ánh nắng chiều dễ chịu, để mặc Potter lười biếng gối lên đùi mình, cái đầu xù xù của cậu ta vừa nóng lại vừa nặng.

"Vậy nên tôi lấy đi một quả trứng rồng?"

Harry Potter hứng thú bừng bừng hỏi,

"Sau đó thì sao? Chắc không phải là yêu cầu các dũng sĩ tự ấp trứng đấy chứ?"

Draco đáp chậm rãi:

"Nếu như cậu có thể từ trong bụng mình ấp ra một quả trứng rồng, thì không chỉ là Nhật báo Tiên tri, mà ngay cả khu bảo tồn rồng nguy cấp ở Rumani đều sẽ coi cậu là cứu tinh."

Harry rõ ràng có chút thất vọng:

"Xời. Tôi còn tưởng rằng hiện tại tôi thật sự có một con rồng."

"Nếu nói tới thú cưng, cậu có một con cú mèo." Draco tiếp tục gánh vác trách nhiệm của mình,

"Thực ra, lúc ấy thứ cậu cần lấy đi chính là một quả trứng vàng xen lẫn trong đám trứng rồng, chứa manh mối cho thử thách tiếp theo. Đây là một nhiệm vụ yêu cầu các dũng sĩ phải khiêu chiến bản thân, rồng trong mùa sinh sản cực kỳ nguy hiểm, chúng sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ trứng của mình."

"Một người mẹ bảo vệ những đứa con của mình."

Draco đặt chiếc bánh siro trái cây lên ngực Harry:

"Thử thách thứ hai là ở Hồ Đen."

Ngay tại đây? Harry nhấc chiếc bánh nhỏ tỏa ra mùi thơm hấp dẫn rồi cắn một miếng,

"Chà, tôi thích mùi vị này, Draco."

"Cậu đương nhiên thích. Chỉ cần trên bàn ăn có, cậu sẽ như con lửng mật chỉ muốn đào ổ rồi ăn."

"Tôi nghĩ là lời nói của cậu có hơi quá đó." Harry lầm bầm, hướng ánh nhìn về hồ nước màu đen dưới ánh mặt trời,

"Kế tiếp là thử thách gì?"

"Người cá đã giấu thứ quan trọng nhất của mỗi dũng sĩ dưới đáy hồ, và chỉ cho các cậu một giờ để cứu nó. Lẽ ra cậu phải là người đầu tiên hoàn thành, nhưng tiếc là vị cứu tinh của chúng ta quá cao thượng, giúp đỡ Delacour thất bại, trở thành người cuối cùng quay lại bờ."

"Thứ quan trọng nhất? Tia Chớp ư?"

"Không. Thực ra là một người: Ron Weasley."

Harry lập tức ngồi ngay ngắn: Cậu giận sao?

Harry nói chắc nịch: "Cậu chắc chắn là giận vì người bị người cá đem xuống hồ là Ron chứ không phải cậu. Tuy rằng tôi bây giờ cái gì cũng không nhớ rõ, cũng không thể giải thích, nhưng nhất định là có nguyên nhân. Tôi đoán cậu thậm chí vẫn còn để ý hồi năm nhất tôi không chọn cậu mà chọn Ron.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!