Chương 23: Người bạn trai mất trí nhớ

Author: Avadale

Convert & edit: iamaanhHarry mở mắt, nhận ra mình đang nằm trên một chiếc giường ấm áp, ánh mặt trời xuyên thấu qua chiếc màn giường, làm cho cả tầm nhìn bị nhuốm bởi một loại màu cam hồng đáng yêu, có một chốc cậu đã không biết đây là nơi nào, sau đó cậu phát hiện trong tay mình đang nắm chặt một chiếc nhẫn bạc, bên trong còn khắc tên Draco.

Harry ngơ ngác nhìn chằm chằm vào vật nhỏ này, mãi đến khi có người nào đó kêu cậu, cậu mới như được tiếp nhiên liệu, ngồi dậy từ trên giường.

Người kêu cậu là Ron.

Người bạn thân của cậu. Cậu đang ở Hogwarts, ngôi trường dành cho Phù thuỷ. Mà cậu cũng là một Phù thuỷ luôn.

Sau bữa sáng, bọn họ đã cùng Hermione đến ngôi nhà gỗ nhỏ ở ngoài lâu đài, chủ nhân của căn nhà gỗ tên là Hagrid, là một người bán khổng lồ có thân hình cao lớn, cũng chính là người năm đó đã đích thân đến gửi thư nhập học cho Harry.

"Khi đó con mới cao cỡ vầy thôi, vừa gầy vừa nhỏ, mặc bộ quần áo siêu cũ lại còn rộng thùng thình, cũng chẳng biết tý gì về thế giới pháp thuật cả."

Hagrid khoa tay múa chân,

"Sau đó bác dẫn con đến Hẻm Xéo, Hedwig - con có một con cú mèo, nó tên là Hedwig - con mua ở đó luôn đó, các phù thủy nhỏ đều đến đó mua đồ chuẩn bị cho năm học mới."

Cậu có một con cú mèo.

Harry nghe chăm chú, phảng phất có một vài hình ảnh được đánh thức theo những gì Hagrid kể, cậu giữ lại cái sự tò mò và phấn khích trong lòng:

"Con cũng quen Ron và Hermione ở nơi đó sao?"

Biểu cảm của Ron trở nên thật kỳ quái, nhưng ngay trước khi nó kịp nói lái sang chuyện khác, Hagrid đã thốt lên:

"Không, chắc là do con xui, ngày đó ở Hẻm Xéo con chỉ gặp thằng Malfoy thôi, Harry con biết Malfoy là ai không? Một thằng mất nết, cả nhà nó đều là Slytherin tà ác, giờ còn đi theo Voldemort..."

Biểu cảm của Harry cũng trở nên kỳ quái, Ron quả thực đã xém nghe thấy hai câu vô cùng quen thuộc kia Tôi chỉ nhớ Malfoy và

"Tôi muốn biết hôm nay Malfoy làm gì" — cũng may là không có, Harry chỉ gật đầu: Con biết cậu ta.

Hagrid nói mà không vui vẻ gì:

"Lúc ấy bác không ở đó, không biết cái thằng đó nói gì với con mà làm cho tâm trạng của con tệ dữ lắm. Bác dám cá là lúc ấy do nó không biết con là Harry Potter thôi, nếu không nó chắc chắn sẽ lấy lòng con. Người nhà Malfoy đều là như vậy."

Harry gật đầu, tự kết luận ở trong lòng: Xem ra các bạn của mình đều không thích bạn trai của mình cho lắm.

Tất nhiên rồi, một Slytherin, theo những gì bà Béo miêu tả thì cũng có thể đoán được rằng tác phong của người kia và nhóm Gryffindor dũng cảm chân thành chắc chắn không hợp nhau.

Các bạn của cậu rất có thể đã tận dụng cơ hội tốt vào lúc Harry mất trí nhớ để làm hai người chia tay, tìm mọi cách làm Harry bỏ đi ý định đi tìm hắn, còn Malfoy — theo lý mà nói thì nên gọi là Draco mới phải — tóm lại có khả năng là hắn không phải không muốn đến thăm Harry, mà chỉ đơn giản là không biết ký ức của Harry có vấn đề.

Cái ý tưởng này làm Harry có chút nôn nóng, ký ức không hoàn chỉnh làm cậu không thể tự hỏi được điều gì, luôn có một số ý niệm mơ hồ xẹt qua, nhưng lúc nghĩ lại thì chúng đã chìm sâu trong tâm trí rồi.

Cậu không thể thật sự chờ cả tháng như vậy được, cậu không thể trốn tránh nữa. Lỡ đâu ký ức của cậu vĩnh viễn không thể khôi phục lại thì sao? Lỡ đâu chờ đến khi cậu khôi phục lại rồi, mọi chuyện đã không thể cứu vãn được nữa?Hắn cần phải giết chết một người.

Draco tận lực xem chuyện này là bình thường, tựa như hắn chỉ cần phải đi mở một cánh hoa, hay là gạt bỏ một cây cành khô mà thôi.

Chúa tể Hắc ám muốn làm lung lay những người theo phe Dumbledore, nhưng Draco rất nghi ngờ về hiệu quả của âm mưu này... Nhưng mà đó cũng không phải chuyện hắn cần suy xét làm chi, những gì hắn cần phải làm chỉ là nghe theo mệnh lệnh và đi giết một người mà thôi.

Một người xa lạ, Draco cho rằng hắn sẽ hạ thủ được.

Charity Burbage, giáo sư Nghiên cứu Muggle, có lẽ Draco đã gặp bà vài lần ở trường, nhưng những lần đó cũng không để lại ấn tượng gì trong hắn, mãi cho đến một ngày khi hắn cố tình đi ngang qua phòng dạy học của bà, đã nghe thấy người phụ nữ này giới thiệu một cách nhiệt tình về phim điện ảnh của Muggle.

Có thể lý giải được vì sao Chúa tể muốn giết bà ta, một vị giáo sư Muggle chết thảm ở trong Hogwarts sẽ ít nhiều gì ảnh hưởng đến Dumbledore, dù sao cũng nhờ bà ta mà các phù thủy nhỏ có hảo cảm với thế giới Muggle.

Bình độc ếch kia của Bellatrix sẽ không bị lãng phí. Thế nhưng hắn vẫn cần một ít sự chuẩn bị, tỷ như một đoạn thời gian quan sát, một nơi có thể luyện tập bùa chú, nhưng mà tất cả chuyện này đều không thể nói cho Snape nghe — hay căn phòng ở lầu tám mà Potter đã sử dụng?

Lúc này Crabbe và Goyle đã cùng về tới hầm Slytherin, chúng nó xô đẩy lẫn nhau, như đang đùn đẩy cho nhau việc gì. Draco không muốn cùng bọn nó nói chuyện quá nhiều, đang định đứng lên rời đi thì Goyle đã bị đẩy đến trước mặt hắn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!