Chương 21: Bezoars và Bludger

Happy birthday Harry Potter (Malfoy)! Hopefully next year can still accompany you.

Author: Avadale

Nguồn QT: Wikidth. com

Editor: Noelle

Beta: Citrus Aurantifolia

Khi mùi nước mưa ngai ngái bao phủ cả sân bóng Quidditch, Harry mới nhận ra mùa xuân đã đến với Hogwarts từ bao giờ.

Bóng ma tâm lý bị Greyback tấn công dường như đã bị thay đổi cùng với đám quần áo mùa đông, Ron nằm dài trên bàn, rầu rĩ:

"Sao Hermione vẫn không đoái hoài gì đến mình chứ, mình chia tay với Lavender rồi mà."

Harry chỉnh cái vạc, tiện tay dọn quyển sách cũ của Hoàng tử Lai đi:

"Bồ ấy cũng chẳng muốn nói chuyện với mình, có vẻ mình đã nói lời gì ngu ngốc rồi."

Bọn họ nhìn sang bên cạnh, Hermione thậm chí còn ngồi với nhóm Ravenclaw, cách bọn họ cả cái phòng.

Ron đẩy đẩy con dao nhỏ trước mặt:

"Cô ấy nói mình chẳng khác gì lúc năm 4 cả, lúc nào cũng nghĩ cô ấy sẽ ở nguyên một chỗ chờ mình."

Harry nói:

"Mình bảo Hermione bồ ghét McLaggen là vì bồ ấy, kết quả bồ ấy càng tức hơn. Bồ ấy nói bồ không thể bắt bồ ấy phải chờ bồ trong khi bồ còn đang bận hẹn hò với cô gái khác, nếu lúc ấy bồ không hiểu rõ tình cảm của bản thân, vậy chắc gì bây giờ bồ hiểu rõ."

Ron nghiêm túc nói:

"... Mình đâu có nghĩ vậy, bồ cũng biết McLaggen, nó là thằng biến thái, cho dù nó với Hermione chỉ là bạn bè đơn thuần mình cũng không thể đồng ý được. Bồ biết không, trong tiệc tối trước học kỳ nó còn định dùng rượu mạnh chuốc say Hermione!"

"Bồ chỉ có thể tự đi nói với Hermione.", Harry lật sách giáo khoa,

"Slughorn sẽ không thật sự muốn giảng về Tình Dược ——", cậu im bặt, vì Draco đang thong thả bước đến từ chỗ cửa.

Không biết có phải vì hôm nay hắn chỉ mặc áo sơmi hay không mà nhìn qua tên Slytherin này càng gầy hơn, khuôn mặt tái nhợt không lộ ra bất cứ biểu cảm gì, tựa như có ai đó đã lấy đi toàn bộ cảm xúc của hắn.

Harry theo bản năng liếc sang bàn Slytherin, ba học sinh đã ngồi ở đó cũng kinh ngạc nhìn Draco, nhưng cặp sách Nott vẫn yên vị trên cái ghế trống thứ tư, mảy may không có ý định dịch chuyển.

Bàn Ravenclaw đã đầy, có lẽ Draco sẽ ngồi ở bên Hufflepuff, hoặc ngồi cũng mình và Ron... Nhưng Draco hoàn toàn chẳng nhìn Harry lấy một cái, đi thẳng đến bàn Slytherin, lạnh lùng vỗ vai Nott.

Malfoy, mày có thể-, Nott đột nhiên im lặng, cái chân đang cợt nhả gác lên bàn cũng bỏ xuống. Gã cất cặp sách, lau lau mặt bàn: Được, chả sao.

Draco trước sau vẫn quay lưng về phía người khác, đến lúc ngồi xuống mới xoay người. Gương mặt hắn vẫn không có bất cứ cảm xúc gì, nhưng Harry dám chắc hắn đã dùng cách nào đó đe doạ Nott, một ánh nhìn chăm chăm chẳng hạn.

Ron chọc chọc Harry: Kìa.

Harry ngồi thẳng lại. May là Slughorn đã quên mất chuyện giải dược Tình dược, vẫn theo giáo án giảng định luật III Golpalott.

Thuốc giải độc cho những chất độc đã trộn lẫn với nhau sẽ mạnh hơn tổng hợp của từng thuốc giải cho từng thành phần độc.

Dùng Revelaspell của Scarpin để phân tích chính xác thành phần chất độc...

Người chế thuốc đứng đầu cả khóa Harry Potter thừa nhận bản thân chưa hiểu đến một chữ của mớ lý thuyết rắc rối này.

Nhưng có hề gì, gần như cả lớp mặt ai cũng nghệt ra, khi Slughorn nói mỗi người lên nhận một lọ nhỏ về rồi chế ra thuốc giải cho chất độc trong đó, cả phòng học phải đơ ra đến nửa phút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!