Author: Avadale
Nguồn QT: Wikidth. com
Editor: Noelle
Beta: Citrus Aurantifolia
Ron nằm trên tuyết, ý thức mơ hồ vì mất máu quá nhiều, Harry khẩn trương kiểm tra tình trạng của nó, phát hiện hai vết cào dữ tợn trên vai.
Draco cầm máu cho nó, lấy một cái bình nhỏ đổ thuốc lên miệng vết thương.
"Đây là cái gì?... Người lúc nãy, gã không phải phù thủy bình thường, đúng không?", Harry vốn muốn ngồi xuống giúp đỡ, nhưng mất chân phải làm cậu khó duy trì thăng bằng, cuối cùng Draco không thể không cho cậu mượn vai để vịn vào.
"Hỗn hợp bột bạch tiễn và bạc.", Draco lãnh đạm trả lời vấn đề,
"Dùng trị vết thương người sói gây ra."
Hô hấp Harry trở nên dồn dập... Sao cậu lại biết?, cậu nhẹ nhàng hỏi.
Draco không nói gì. Bầu không khí đông cứng lại, khiến cho người ta khó lòng không cảm thấy mệt mỏi. Harry cảm nhận được hai người họ lại một lần nữa trở nên xa cách, còn xa cách hơn cả khoảng thời gian bọn họ đối đầu ở trường, nhưng cậu vẫn rất cao hứng vì Draco đã xuất hiện.
Hay lắm, lý trí nói cho cậu biết Draco bây giờ khả nghi, tà ác, âm hiểm, nhưng Harry lại không có bất kỳ dự cảm nguy cơ nào.
Draco chầm chậm hỏi:
"Bộ phận còn lại của hai người ở đâu?"
Đại Sảnh đường.
Đại Sảnh đường?
Draco nhướng mày, biểu tình này làm hắn có vẻ quen thuộc hơn một chút, Harry tựa trên vai hắn giải thích: Độn thổ sót thân.
Draco thở dài:
"Tôi nên đưa hai người đi đâu? Nói trước, tôi không mang theo các cậu Độn thổ được."
"Làng Hogsmeade, tôi nghĩ thế.", Harry cân nhắc,
"Hẳn là các giáo sư sẽ đến đó tìm tôi với Ron."
Được rồi., Draco dựng Ron lên, nghiêm túc chỉ đũa phép vào nó dùng ba bùa thanh tẩy.
Harry nghi hoặc hỏi:
"Tuyết và lá khô ảnh hưởng đến tình trạng vết thương?"
"Không. Ảnh hưởng đến tôi. Tôi cõng cậu ta."
Harry la lên:
"Cậu chuẩn bị cõng bồ ấy?"
"Phải, cậu ta không tự đi được."
"Tôi cũng không tự đi được.", Harry chỉ vào chỗ lẽ ra cái chân phải ở đó.
Cậu có thể tự nhảy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!