Chương 27: (Vô Đề)

Anh Hoàng thấy sắc mặt cậu ấy thay đổi liên tục, cười nói: "Cậu liếc ngang ngó dọc làm gì thế?"

Thiệu Trí Tân gửi link cho anh Hoàng, sau đó lại quan sát anh ấy từ trên xuống dưới, nhìn kỹ phản ứng của anh ấy, xị mặt hỏi: "Anh Hoàng, người này là anh sao?"

Anh Hoàng vừa nhìn tiêu đề đã biết cậu đang nói tới ai, anh ấy ẩn ý gọi: "Trí Tân này."

Thiệu Trí Tân ngoan ngoãn đáp: "Hả?"

Anh ấy nghiêng sang một bên, ánh mắt nhìn Thiệu Trí Tân khiến người ta không biết đang đồng tình hay tiếc nuối. Có lẽ anh ấy cảm thấy người thanh niên trẻ tuổi này rõ ràng còn rất trẻ trung nhưng lại sở hữu bộ não trì trệ của người già, đúng là đáng tiếc.

Hà Xuyên Châu đi qua chỗ anh Hoàng, nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, lại bị anh Hoàng giơ tay ngăn lại, ra hiệu cho cô đọc nội dung bài đăng trên máy tính, do vậy cô cũng dừng bước.

Anh Hoàng cảm thấy thân là trung đội trưởng đội trọng án, Hà Xuyên Châu vẫn nên có trách nhiệm. Dù sao lúc đầu khi Thiệu Trí Tân vừa tới đội họ, ai cũng vui mừng không thôi. Tới giờ Thiệu Trí Tân vẫn là tấm chiếu chưa trải y như cũ, chứng tỏ đội trưởng có vấn đề rất lớn.

Hà Xuyên Châu suy nghĩ một lúc, cố gắng khéo léo đánh giá: "Tôi cảm thấy ngốc chắc là một từ trung tính. Khi cậu ấy kéo chân mọi người thì gọi là ngu xuẩn. Khi cậu ấy không gây ra tội gì, hoặc còn có ích thì gọi là đơn thuần."

Cô nhìn Thiệu Trí Tân với vẻ mặt vô tội, chân thành gật đầu nói: "Cậu rất đơn thuần."

Mãi sau Thiệu Trí Tân mới chấp nhận được chuyện mình bị châm biếm, khi cô rời đi, cậu ngây ngốc hỏi anh Hoàng đang hóng chuyện bên cạnh: "Đội trưởng Hà đang chửi em ngốc sao?"

Anh Hoàng vui vẻ an ủi: "Đừng bi quan thế, xét theo góc độ khác thì cô ấy đang khen cậu còn hữu ích đấy."

Thiệu Trí Tân thầm nghĩ, đương nhiên rồi, dù gì cậu ấy cũng đã xem video từ camera giám sát tới mù con mắt, còn lần truy bắt tội phạm trước đó nữa, từ khi có kết quả phán quyết tới lúc áp giải về thành phố, cậu ấy còn vừa đi tra hỏi vừa canh chừng, gần 40 tiếng liền không được chợp mắt. Tóm lại cậu ấy cũng là người đã tận tâm tận lực, không để xảy ra sai sót gì.

Anh Hoàng vẫn mỉm cười, cảm thấy người thanh niên này quá thú vị: "Đây là sự dịu dàng của đội trưởng Hà đấy, cậu cứ ngồi ngẫm đi."

Thiệu Trí Tân đăm chiêu, bỗng dưng thấy hình như mình không ngấm được sự uyên thâm này. Anh Hoàng lại nói: "Còn nữa, cậu chưa đọc hết bài đăng này đúng không? Lần sau đọc xong hết rồi hẵng nói."

Đương nhiên Thiệu Trí Tân biết quá trình xảy ra của vụ án này, vậy nên cậu mới kinh ngạc khi đọc được nó.

Thậm chí bài đăng còn viết ngắn gọn về cuộc đời của Viên Linh Vân, đồng thời cũng mập mờ nhắc tới thông tin liên quan tới chất cấm mà bên đội phòng chống m@ túy chưa công khai.

Blogger này đã miêu tả lại toàn bộ vụ án qua những thông tin điều tra về các nhân vật có liên quan.

Anh ấy không phỏng vấn được Lưu Quang Dục, nhưng hiển nhiên đã biết rõ những việc Lưu Quang Dục trải qua, từ đó miêu tả ngắn gọn quá trình trưởng thành của anh ta, bao gồm cả hoàn cảnh gia đình bạo lực và thói trộm cắp vặt trong khoảng thời gian dậy thì. Ngoài những điều này ra, tác giả không đưa ra bất kỳ đánh giá nào về con người này.

Đồng thời blogger cũng kể lại chuyện Đào Tiên Dũng khi còn trẻ. Ví dụ ông ta và vợ mình có mối quan hệ hôn nhân bi thảm vào những năm đương đại, cùng với đó là sự nghiệp làm từ thiện khi ông ta khởi nghiệp thành công.

Cho dù xuất phát từ tấm lòng hay chỉ là sự giả dối, Đào Tiên Dũng cũng đã quyên góp, hỗ trợ cho rất nhiều người. Có những người cũng bị bệnh hiểm nghèo, kinh tế eo hẹp như lao công, có những đứa trẻ nghèo nhưng khao khát được đi học. Những người như vậy thật sự đã có một cuộc đời khác nhờ vào sự giúp đỡ của ông ta.

Tác giả phỏng vấn những người có liên quan, viết lại một cách khách quan sự cảm kích và tiếc thương của những người này với Đào Tiên Dũng.

Thêm vào đó, tác giả còn nói tới chuyện Đào Tiên Dũng phóng túng ra sao, hủy hoại cuộc đời cô gái trẻ tốt nghiệp trường đại học danh giá thế nào, từ đó mới dẫn tới việc mình bị báo thù. Tội ác và lòng từ thiện của ông ta, ảnh hưởng ông ta đem tới cho xã hội, tất cả đều được vạch trần trước mặt công chúng.

Thiệu Trí Tân đọc một lượt, nhớ lại những gì Viên Linh Vân và Lưu Quang Dục phải trải qua, cậu không khỏi thổn thức.

Nhược điểm duy nhất của bài viết là khi viết tới phần đặc sắc nhất, tác giả đã chèn một đoạn quảng cáo vào, ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc của độc giả.

Nhưng ở phần cuối quảng cáo có ghi rõ, số tiền thu được từ việc quảng cáo sẽ được quyên góp cho tổ chức bảo vệ quyền lợi phụ nữ của thành phố, vậy nên cậu vẫn xem hết quảng cáo.

Tình tiết vụ án tài khoản này đăng rất logic, cơ bản đều là việc thật người thật, thi thoảng sẽ thêm thắt những thay đổi cho phù hợp, thu hút hơn, tổng thể vẫn vô cùng đáng tin cậy.

Mặc dù lần này tác giả cố tình làm lơ đi thời gian gây án và bối cảnh của người chết, nhưng hai ngày trước cảnh sát đã công bố vụ án, cư dân mạng so sánh đối chiếu là có thể dễ dàng nhận ra nguyên tác của bài viết này.

"Mấy năm gần đây trị an của thành phố A rất tốt, gần như không có mấy vụ án giết người hình sự, tôi đưa ra đối tượng phù hợp với tiêu chuẩn, là DTD của QD."

"Tôi nói thẳng luôn nhé, người chết là ông chủ của Quang Dật, Đào Tiên Dũng. Xuất thân nghèo khó, về sau khởi nghiệp thành công, hay làm từ thiện, chỉ mấy chi tiết này thôi đủ để biết chắc chắn là ông ta rồi."

"Tác giả cũng được đấy, nhanh vậy đã lên bài rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!