Sau khi quay về cục, anh Hoàng lập tức triệu tập mọi người, mở cuộc họp, sắp xếp lại manh mối thu thập được tính tới thời điểm hiện tại.
Báo cáo khám nghiệm tử thi vừa hay cũng hoàn thành, bởi vì Hà Xuyên Châu không theo sát đợt điều tra trước đó nên anh Hoàng cũng nhắc lại kết quả báo cáo một lượt.
"Từ hình dáng vết thương của nạn nhân có thể thấy, hung thủ đã dùng v@t cứng, sắc nhọn đập vào phần đầu bên phải nạn nhân, sau khi nạn nhân mất hết sức lực, hắn đã bịt mũi, miệng của ông ta lại, khiến ông ta chết thật sự. Đồng thời hắn cũng bôi máu vào mép bàn, ngụy tạo thành hiện trường vấp ngã."
Nam hay nữ đều có thể tiến hành cách giết người này.
Nhưng từ hiện trạng gãy xương có thể biết sức lực của hung thủ không hề nhỏ. Phụ nữ luôn tập thể dục thường xuyên như Từ Ngọc có thể tạo ra mức độ tổn thương như vậy nếu đánh hết sức từ phía sau. Nhưng nếu là phụ nữ sức yếu thì không thể làm được.
Anh Hoàng bình tĩnh tường thuật lại mọi chuyện, từng bức ảnh lần lượt hiện lên trên phông chiếu.
"Trên người nạn nhân không có dấu hiệu phản kháng hay vùng vẫy rõ rệt. Phân tích từ góc độ bị thương, khi đó nạn nhân đã quay lưng về phía hung thủ."
Dấu vết khác cũng khớp với những gì họ suy đoán trước đó.
"Nhân viên kỹ thuật đã lấy được dấu chân của bảo vệ và lao công từ cửa tới phòng khách. Nhưng sàn nhà ở những phòng khác lại không được xử lý, ngoại trừ dấu giày của Đào Tiên Dũng, bảo vệ ra, nhân viên còn lấy được dấu giày của người lạ. Suy đoán theo kích thước dấu giày, có thể thấy người này chắc là nữ giới."
Không phải dấu giày nào trong nhà cũng có thể lấy được, nhưng vì căn nhà này đã được dọn dẹp vào ngày 15, mặt đất có phủ một lớp bụi, hôm người phụ nữ kia tới lại mưa, sau khi dùng đèn kiểm tra đa băng tần chiếu vào, họ đã thành công lấy được dấu vết khá rõ ràng.
Hiện tại các mốc thời gian cũng rõ ràng hơn.
"11 rưỡi trưa ngày 18 tháng 3, sau khi Châu Thác Hàng rời khỏi khu dân cư không lâu, hung thủ đi vào nhà giết người. Hắn dùng vật liệu chống nước bọc thi thể lại, sau đó đặt vào bồn tắm, tiến hành ngâm đá."
"Từ ngày 21 đến 23 tháng 3, thành phố A có mưa, trong nhà xuất hiện một người phụ nữ chưa xác định được danh tính, cô ta đi vào nhà rồi đóng cửa sổ phòng khách lại, do vậy trên tay cầm cửa sổ có dấu tay của cô ta. Về sau cô ta đã đi tới các phòng khác một lượt, cuối cùng rời khỏi khu dân cư Quảng Nguyên."
"Từ hôm đó tới ngày 25, có lẽ hung thủ có xuất hiện lần nữa để chuyển thi thể, ngụy tạo hiện trường thành cảnh nạn nhân ngã chết, đồng thời lau sạch dấu giày từ phòng khách tới cửa. Chứng tỏ hung thủ chỉ sinh sống trong khu vực này, có mục đích rõ ràng, đó là giết người. Tới chập tối ngày 25, lao công đã báo án."
Anh Hoàng nói tới mức khô cả cổ họng, Từ Ngọc ở bên tiện tay đưa cốc giữ nhiệt cho anh ấy.
Bên trong là cafe, anh ấy đã tham khảo ý kiến của cư dân mạng, bỏ thêm mấy hạt kỷ tử vào, sức mạnh phương Đông thần bí lập tức khiến cafe có cảm giác an toàn hơn hẳn.
Hà Xuyên Châu đọc xong tài liệu trong tay, cô tiếp lời: "Trước đó chúng ta luôn cho rằng hung thủ là nữ giới có quan hệ mật thiết với Đào Tiên Dũng, nhưng căn cứ vào lời khai của nhân viên nhà hàng, có lẽ hung thủ là nam giới."
Màn hình hiện sơ đồ mối quan hệ của các nhân vật, Hà Xuyên Châu chỉ vào cái tên bên trên, nói: "Nhưng chỉ có ba người có chìa khóa, cũng chỉ có hai người này biết thời gian Đào Tiên Dũng tới khu dân cư Quảng Nguyên. Vậy nên chắc chắn giữa hung thủ nam và người phụ nữ thần bí này có mối liên hệ nhất định nào đó."
Anh Hoàng ngồi ở góc bàn họp, bả vai hơi rủ xuống: "Bây giờ nghi hoặc lớn nhất là, nếu như người đóng cửa sổ là người phụ nữ thần bí này, vậy cô ta đã sai khiến hung thủ giết người. Tại sao cô ta còn phải quay lại lần nữa để đóng cửa sổ? Từ dấu chân tại hiện trường có thể thấy, có lẽ cô ta không biết Đào Tiên Dũng đã chết mới đúng. Lẽ nào cô ta đang biểu diễn không có vật thể sao?"
Nói rồi anh ấy lại tự tiếp lời: "Bỏ đi, có thể tạm gác suy đoán này lại. Quan trọng là làm thế nào để tìm được hai người kia."
Cách tìm người thông dụng nhất là đi dò hỏi, kiểm tra camera.
Nhưng hiện tại trong phòng không ai dám lên tiếng.
Mãi cho tới khi giọng nói Hà Xuyên Châu phá vỡ sự im lặng: "Việc điều tra nhật ký điện thoại khác của Đào Tiên Dũng sao rồi?"
Từ Ngọc vội ngẩng đầu lên, đưa tài liệu cho Hà Xuyên Châu: "Điện thoại luôn trong trạng thái tắt nguồn, không định vị được, có lẽ đã bị hung thủ vứt đi. Vì chủ nhân số điện thoại này là vợ của Đào Tiên Dũng, do vậy chúng tôi đã xin giấy kiểm tra nhật ký cuộc gọi của bà ta, ngoài ra còn có một vài cuộc trò chuyện trên Wechat, nhưng đều không có phát hiện gì, cơ bản đều là những cuộc trò chuyện liên quan tới công việc."
Hà Xuyên Châu lật giở một vài trang, sau đó gấp tài liệu lại: "Với tính cẩn thận của Đào Tiên Dũng, tôi không nghĩ ông ta sẽ dùng phần mềm nhắn tin thông thường để liên lạc với kẻ tình nghi."
Từ Ngọc xoa đầu, rầu rĩ nói: "Vậy nếu như là những app mạng xã hội ít phổ biến, không có manh mối chúng tôi cũng khó tra ra được. Hơn nữa ông ta đâu nhất thiết phải dùng số căn cước của vợ để đăng ký. Làm gì cũng phải chừa đường lui, tôi nghĩ Đào Tiên Dũng sẽ không để bản thân bị lộ dễ vậy đâu."
Hà Xuyên Châu lại hỏi: "Đi tra hỏi mọi người cũng không có phát hiện nào sao?"
Một đồng nghiệp khác giơ tay báo cáo: "Chúng tôi đã hỏi bạn bè, người thân của Đào Tiên Dũng, có mấy người nói họ biết Đào Tiên Dũng có nhân tình, nhưng hai người liên lạc thế nào, đối phương là ai thì họ không biết. Từ trước tới giờ Đào Tiên Dũng chưa bao giờ kể chi tiết về người phụ nữ đó cho họ nghe. Họ có nhắc tới một điều, nói cô ta trông rất giống vợ Đào Tiên Dũng lúc trẻ."
Từ Ngọc tức tới bật cười, khinh thường "xì" mấy tiếng sang bên cạnh.
Thiệu Trí Tân nằm không cũng chịu trận, trừng mắt nói: "Cô đừng có nhổ vào người tôi, chuyện này liên quan gì tới tôi chứ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!