Chương 6: (Vô Đề)

Đang trò chuyện, bên ngoài bỗng nhiên có người bước vào, là một nam sinh để đầu đinh, trước ngực ôm hộp cơm, bước chân như bay.

Cậu nam sinh mặc bộ đồ thể dục màu xám, da rất trắng, bề ngoài…… có thể dùng hai chữ xinh đẹp để hình dung, đường nét trên gương mặt tinh xảo giống như con gái vậy. Cậu ta bước vào lại chẳng nói câu gì, cầm hộp cơm đi đến trước bàn máy tính Hạ Tuyên đang ngồi, đặt hộp cơm lên bàn.

Hạ Tuyên hỏi cậu: "Mẹ làm?"

Nam sinh rũ mắt, gật gật đầu.

"Ăn sáng chưa?"

Nam sinh lại gật gật đầu, còn mở hộp cơm ra, đẩy đến trước mắt Hạ Tuyên.

Cậu ta đẩy nhanh về phía trước, hộp cơm sắp đụng lên mũi Hạ Tuyên luôn, một hộp sủi cảo chiên nóng hổi, vẫn đang bốc khói, hương thơm phác mũi.

"Cậu đẩy gần thêm chút đi, đụng vô mắt luôn." Hạ Tuyên nhận lấy hộp cơm: "Đợi lát nữa anh sẽ ăn."

Nam sinh xoay người đi rồi, phút cuối cùng cũng không nói câu nào.

"Vừa rồi là em trai tôi." Hạ Tuyên nói với Hướng Biên Đình.

Người nọ rõ ràng không phải con lai, tuy trông rất xinh đẹp, nhưng dáng dấp không giống Hạ Tuyên, hẳn là không phải em ruột.

Hướng Biên Đình "ừ" một tiếng, không hỏi gì nhiều.

Bên ngoài, Lâm Vũ Hách đang hỏi thăm chị gái trợ lý giá cả xăm mình bên này, tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng tâm linh trẻ tuổi vẫn bị chấn động không thôi. Chị cậu ta đúng là không nói quá, chỗ này xăm mình đúng là mắc thật, bởi vì chỉ dùng mẫu gốc, nên tính luôn cả phí thiết kế, dựa theo mức độ lớn nhỏ và trình độ phức tạp mà định giá, một mẫu hoàn chỉnh đều phải hơn vạn.

Hơn nữa, chị trợ lý cũng nói, với tay nghề của ông chủ cô, không có khả năng làm đồ án trông chẳng ra gì. 

Lâm Vũ Hách đã xem xong tập tranh tác phẩm rồi, cậu ta tin lời của chị trợ lý.

Cậu ta khép quyển sách lại, trong lòng cũng tính toán xong.

Hạ Tuyên đặt hộp cơm qua một bên, tắt giao diện trên máy tính, chuẩn bị ra ngoài tiếp đãi, vừa lúc Lâm Vũ Hách từ ngoài cửa thò nửa cái đầu vào, nghiêng người đứng ở cửa "hello" một tiếng. 

Hạ Tuyên ngẩng đầu, nói: "Xin lỗi, làm cậu đợi lâu, mời vào."

"Không lâu, không lâu ạ, em cũng vừa trả lại quyển sách chị trợ lý đưa cho xem." Lâm Vũ Hách đi vào, nhìn Hướng Biên Đình, lại nhìn Hạ Tuyên: "Thầy Hạ, anh quen với Biên Đình nhà tụi em à?"

Hạ Tuyên nhướng mày: "Nhà các cậu?"

Lâm Vũ Hách đi đến bên cạnh Hướng Biên Đình, choàng tay lên cổ cậu, cười nói: "Tụi em cùng một phòng ký túc, còn không phải là "nhà tụi em " sao."

Hạ Tuyên nhìn sang Hướng Biên Đình, Hướng Biên Đình chưa nói gì, chỉ cười khẽ một tiếng, lúc nhìn Hạ Tuyên, nét mặt như đang nói: Thằng nhóc này là thế đấy.

"Chúng tôi sống đối diện nhau." Hạ Tuyên nói xong lại đưa mắt nhìn lướt qua Hướng Biên Đình: "Vừa rồi mới xem như chính thức làm quen."

Lâm Vũ Hách đến gần, thấp giọng hỏi bên tai Hướng Biên Đình: "Cho nên anh ta chính là vị hàng xóm cậu nói thường xuyên không trở về đấy à?"

Hướng Biên Đình gật gật đầu.

Lâm Vũ Hách nói thầm: "Không hổ là thợ xăm cao cấp, đúng là có tiền."

Hạ Tuyên hỏi Lâm Vũ Hách: "Cậu muốn xăm cái gì, xăm ở đâu?"

Lâm Vũ Hách buông Hướng Biên Đình ra, vuốt vuốt cái mũi: "Thật ra em vẫn  chưa nghĩ ra muốn xăm cái gì, chị trợ lý bảo là chỗ anh chỉ xăm mẫu gốc."

Hạ Tuyên nói: "Cậu có thể định ra chủ đề, hoặc là chọn nguyên tố nào đó, tôi sẽ dựa theo làm phác thảo."

Chuyện này, vừa rồi Trình Dư đã có nói với Lâm Vũ Hách, cô ấy nói trước khi ký hợp đồng, phòng làm việc sẽ cho khách hàng điền một tờ đơn để liệt kê ra yêu cầu của bản thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!