Chương 46: (Vô Đề)

Hạ Tuyên bế Hướng Biên Đình vào phòng vệ sinh trong phòng ngủ, Hướng Biên Đình vừa bước xuống đất, chuẩn bị đỡ lấy thành bồn rửa mặt thì nghe Hạ Tuyên hỏi: "Đứng được không?" 

Hướng Biên Đình gật gật đầu.

Không đứng được cậu cũng phải nói đứng được, chứ chẳng nhẽ để Hạ Tuyên đỡ cậu đi WC sao, nghĩ vậy Hướng Biên Đình lại thấy nóng bỏng tai. Trước kia, cậu chưa từng thích ai, cũng thật sự không nghĩ tới bản thân lại dễ dàng ngại ngùng như vậy. 

Rất không bình tĩnh, rất không giống cậu. 

"Bữa sáng muốn ăn cái gì?" Hạ Tuyên lại hỏi.

"Hả?" Hướng Biên Đình sửng sốt. 

"Tôi nói tiếng nước ngoài sao?" Hạ Tuyên nhìn nam sinh trong gương, giọng nói trầm thấp. 

Hướng Biên Đình cùng người trong gương nhìn nhau: "…… Tôi ăn gì cũng được." 

Hạ Tuyên "ừ" một tiếng, xoay người đi ra ngoài: "Xong thì gọi tôi."

Hạ Tuyên đi ra ngoài lấy quần áo trong máy giặt ra phơi, sau đó vào phòng bếp mở tủ lạnh ra nhìn. 

Trong tủ lạnh có không ít nguyên liệu nấu ăn, hắn cầm lấy vài thứ, tính nấu mì Udon hải sản. Lúc chuẩn bị đồ ăn được nửa chừng thì nghe thấy Hướng Biên Đình ở trong phòng vệ sinh gọi hắn một tiếng. 

Hướng Biên Đình đã rửa mặt xong, lúc bế lên thì ngửi thấy mùi kem đánh răng trên mặt cậu, cũng là vị bạc hà. 

"Thầy Hạ, tôi muốn thay quần áo." Hướng Biên Đình chỉ tay về phía phòng để quần áo, nói với Hạ Tuyên. 

Trong phòng để quần áo có ghế dựa, Hạ Tuyên đi vào rồi đặt Hướng Biên Đình ngồi lên ghế.

"Quần áo để tôi giúp cậu lấy." Hạ Tuyên nói: "Mặc cái nào?"

Hướng Biên Đình chỉ chiếc tủ đặt quần áo mặc nhà: "Bên đó ạ, lấy bộ nào cũng được."

Thay quần áo không tốn nhiều thời gian, Hạ Tuyên đưa quần áo cho Hướng Biên Đình xong cũng đứng đó chờ chứ không đi. 

Cũng không phải lần đầu tiên thay quần áo trước mặt Hạ Tuyên, Hướng Biên Đình lại cảm giác bản thân không có bình tĩnh như lần trước. Cậu mặc quần vào trước, sau đó đưa lưng về phía Hạ Tuyên cởi áo ngủ xuống. 

Nơi này không phải ký túc xá nên không cần kéo màn, ánh sáng đầy đủ, vai của cậu, eo của cậu, Hạ Tuyên đều thấy rõ. 

Hướng Biên Đình ngồi trên ghế cởi quần áo đều phải thẳng thắn eo lưng, trên eo có hai cái hõm eo rất rõ ràng, bị lưng quần che khuất một nửa, nửa che nửa lộ, thoắt ẩn thoắt hiện, còn gợi cảm hơn so với lộ hết ra. 

Hướng Biên Đình mặc áo trên vào, một bộ đồ mặc ở nhà nhạt màu, càng tôn lên khí chất người thiếu niên, so với vừa rồi lại có tương phản rất lớn, vừa rồi ngay cả bóng dáng đều để lộ vẻ gợi cảm. 

Hướng Biên Đình bị Hạ Tuyên bế ra ngoài, nghĩ thầm, ngày mai nếu chân cậu vẫn còn sưng không nhúc nhích được, cậu sẽ lên mạng mua một cây gậy chống. 

Sao có thể để Hạ Tuyên ngày nào cũng bế cậu đi tới đi lui như vậy được.

Hạ Tuyên bế Hướng Biên Đình tới nhà ăn, nói: "Ngồi đây một lát, ăn cơm sáng lại về phòng. Chờ tôi mười phút." 

Hướng Biên Đình "ừ" một tiếng.

Không chờ bao lâu, Hạ Tuyên liền mang ra hai chén mì thơm ngào ngạt. 

Trước đó, Hướng Biên Đình cũng đã ăn bữa sáng do Hạ Tuyên làm, nhưng tâm cảnh hiện tại hoàn toàn không giống với lúc ấy. 

Hạ Tuyên ăn xong trước, hắn rửa sạch chén, nói với Hướng Biên Đình: "Tôi đi về một lát."

Hắn về nhà thay quần áo, lúc quay lại thì thấy Hướng Biên Đình cầm chén không đang muốn đứng lên. 

Hạ Tuyên bước tới lấy đi chén đũa trong tay cậu, Hướng Biên Đình ngồi xuống, thấy Hạ Tuyên đi vào phòng bếp, cậu liền ngồi trên ghế ngoan ngoãn chờ hắn. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!