Lúc quay lại, Hạ Tuyên cầm theo thuốc dán và máy sấy tóc, hắn đưa thuốc dán cho Hướng Biên Đình dán lên, bảo cậu ngồi ở mép giường rồi giúp cậu sấy tóc.
Gió ấm lướt lên trên mặt, Hướng Biên Đình cảm giác cậu vẫn chưa hít thở bình thường lại được. Bàn tay Hạ Tuyên nhẹ nhàng bắt lấy tóc cậu, ngẫu nhiên sẽ chạm đến vành tai cậu.
Hạ Tuyên đứng ở mép giường, từ trên cao nhìn xuống cậu nam sinh trước mặt. Lần đầu tiên gặp Hướng Biên Đình, cậu cũng mặc chiếc áo ngủ màu xanh đen này, nhưng bây giờ thấy cậu mặc nó, Hạ Tuyên lại cảm giác không giống như trước. Khi đó rất thuần túy, chỉ là bị hấp dẫn bởi khí chất của cậu nam sinh, mà hiện tại thì lại khác, có xen lẫn dục vọng.
Hắn biết, hắn không thể ở gần Hướng Biên Đình lâu lắm, nên giúp cậu sấy khô tóc xong thì chuẩn bị đi về. Tất nhiên là, không phải vì hắn không muốn ở lại, chỉ là hắn không muốn tra tấn bản thân mà thôi. Tính cách của hắn như thế nào, chính bản thân hắn hiểu rất rõ, toàn bộ kiên nhẫn cả đời này hắn đều dùng khi ở bên Hướng Biên Đình, nhưng kiên nhẫn luôn là hữu hạn, cũng không đủ để chống lại bản năng dục vọng của đàn ông.
Hạ Tuyên giúp Hướng Biên Đình sấy tóc xong, lại vào phòng khách cầm cặp sách và điện thoại đưa cho cậu, còn giúp cậu rót ly nước đặt lên tủ đầu giường.
"Buổi tối có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi đi trước." Hạ Tuyên nói.
Hướng Biên Đình gật đầu: "Uhm…… Hôm nay rất cảm ơn anh, thầy Hạ."
"Nghỉ ngơi đi." Hạ Tuyên đi ra ngoài, đóng cửa lại.
Hướng Biên Đình nhìn cửa phòng ngẩn người hồi lâu.
Hạ Tuyên dọn ghế trong phòng tắm đặt lại chỗ cũ, sau đó phân loại quần áo của Hướng Biên Đình cho vào máy giặt. Sau khi dọn dẹp xong phòng tắm và phòng khách, hắn cũng về nhà.
Hướng Biên Đình nằm trên giường lướt điện thoại, cảm giác cổ chân vừa nóng vừa trướng, nhưngcũng đỡ đau ít nhiều. Cậu gửi tin nhắn WeChat cho Lâm Vũ Hách.
Hướng Biên Đình: Có thể giúp tớ một chuyện không?
Lâm Vũ Hách: Đương nhiên rồi
Lâm Vũ Hách: Chuyệngì?
Hướng Biên Đình: Tớ xin nghỉ năm ngày, mấy ngày nay đi học cậu có thể giúp tớ quay trực tiếp không?
Lâm Vũ Hách: ??
Hướng Biên Đình: Thì gọi video, quay màn hình về phía bục giảng, tớ muốn nghe giảng bài.
Hướng Biên Đình: Trả cậu tiền điện thoại, có được không?
Hướng Biên Đình: Nếu được thì còn kèm thù lao khác nha.
Lâm Vũ Hách đã muốn quỳ lạy Hướng Biên Đình, nghĩ thầm, đây là thế giới của học bá sao?
Lâm Vũ Hách nhắn lại một hàng emo "ôm quyền".
Lâm Vũ Hách: Cậunên tớiđây xemtư thế quỳ của tớ đã đủ tiêu chuẩn chưa.
Hướng Biên Đình nhìn điện thoại, bật cười.
Hướng Biên Đình: Được thì nói tớ biết
Lâm Vũ Hách: Đương nhiên là được
Hướng Biên Đình: Cảm ơn nhé
Lâm Vũ Hách: Nói thật, mấy lớp này thiếu một hai tiết cũng không sao, bộ não ấy của cậu chỉ cần một giây là bắt kịp bài liền, không bằng ở nhà nghỉ ngơi cho khoẻ, nghe bài giảng chi thêm phiền a
Không muốn bị thiếu bài chỉ là một phần lý do.
Nghỉ ở nhà năm ngày chẳng làm gì thì chán chết, thế mới phền ấy.
Hướng Biên Đình: Ở nhà không có chuyện gì làm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!