Chương 38: (Vô Đề)

Lưu Siêu là cùng bạn gái cậu ta quay lại ký túc xá, Lý Nhụy đang cúi đầu chơi di động đứng chờ ở dưới lầu, Lưu Siêu đi qua chọc vào má cô nàng một cái. 

"Aiz, làm gì vậy." Lý Nhụy vỗ tay cậu ta ra: "Sao đi lâu thế." 

Cô ngẩng đầu, nhìn thấy hai người phía sau Lưu Siêu thì sửng sốt. 

"Anh mới vừa thay quần." Lưu Siêu nói. 

Lý Nhụy nhìn Hướng Biên Đình, lại nhìn Hạ Tuyên, hơi nghệch mặt ra. Cô thu hồi ánh mắt, nhìn Lưu Siêu, ánh mắt như đang hỏi: Này ai vậy? 

Lưu Siêu hậu tri hậu giác, lúc này mới dâng lên chút ý thức nguy cơ, chắn ở trước mặt Lý Nhụy, nói: "Em có bạn trai đó, Lý Nhụy." 

Lý Nhụy cười mắng: "Nghĩ cái gì đâu không, thần kinh." 

Lưu Siêu vẻ mặt nghiêm túc: "Anh đang nói chuyện nghiêm túc với em đấy." 

"Nếu em gặp ai em cũng thích vậy còn quen anh làm gì, đổi bạn gái cho rồi." 

"Aiz……" Lưu Siêu chịu thua: "Nói gì vậy……"

"Anh nói gì em nói đó."

Lý Nhụy mặc kệ Lưu Siêu, vẫy tay với Hướng Biên Đình: "Hello."

"Hello." Hướng Biên Đình lễ phép đáp lại.

Vị soái ca đi bên cạnh cậu quá chói loá, chói đến mức Lý Nhụy muốn mắc chứng sợ hãi trai phố luôn, thấy hơi xấu hổ khi đối diện với người nọ. 

Hơn nữa, cô cảm thấy người này có chút quen mắt, cảm giác như đã gặp ở đâu rồi.

Bên ngoài có hơi lạnh, hai chân Hướng Biên Đình lạnh căm căm, cậu còn tạm, chỉ là ống quần hơi lọt gió, chứ Lưu Siêu thì không ổn lắm, hối hận bắt chước Hướng Biên Đình mặc quần đùi, bây giờ bị lạnh đến hai chân run lẩy bẩy. 

"Sao mới tháng này mà đã lạnh dữ vậy." Lưu Siêu chà xát đầu gối. 

Lý Nhụy cười nói: "Anh bị thấp khớp à, trời này mà đã chịu không nổi? Hôm nay vẫn có mặt trời đó." 

"Đúng là thấp khớp, sớm biết vậy không thay quần."

Hôm nay có mặt trời, nhưng mà gió lớn. Hạ Tuyên nhìn lướt qua thân dưới Hướng Biên Đình, hai bắp đùi vừa trắng vừa thẳng, thon nhưng không gầy, trông rất có lực. Cậu mặc quần đùi thể dục rộng thùng thình, gió thổi đến ống quần dán sát lên đùi. 

Trần Gia Hiên ở trong nhóm chat có nói là đi giữ chỗ cho bọn họ trên khán đài, kết quả sân thể dục mênh mông là người, chỗ ngồi có giữ lại hay không cũng vậy, căn bản tìm không ra.

"Còn giữ chỗ gì nữa, cũng không phải là cấp ba." Lưu Siêu nhìn điện thoại nói: "Cái cậu ngốc này."

Loa phát thanh vang lên nhắc nhở danh sách điểm danh, trong đó có tên Hướng Biên Đình.

Hạ Tuyên đi theo Hướng Biên Đình đến nơi điểm danh, chỗ sân điển danh tụ tập không ít người, đa số đều không phải là thí sinh dự thi mà chỉ đến vây xem, hết người này đến người kia, rõ ràng là đang nhìn Hướng Biên Đình xếp hàng trong đội ngũ. 

Hạ Tuyên đứng bên cạnh chờ Hướng Biên Đình, Hướng Biên Đình đang đứng xếp hàng thì bỗng nhiên quay đầu lại nhìn hắn. Hạ Tuyên cho rằng cậu có việc cần, liền bước qua. 

"Sao vậy?" Lúc hắn và Hướng Biên Đình đang nói chuyện, bên cạnh có rất nhiều đôi mắt đang nhìn.

"Hay là anh lên khán đài tìm chỗ ngồi một lát đi." Hướng Biên Đình rất ngại, hôm nay Hạ Tuyên vốn đến đây xem hội thao, bây giờ ngược lại thành người giữ túi giúp cậu: "Chờ gần bắt đầu thi đấu rồi tôi tới gọi anh." 

"Đến lúc đó có thể tìm được tôi sao." Hạ Tuyên không tiếp thu đề nghị của cậu, nói: "Tôi đứng chờ đi." 

"Chủ yếu là tôi thấy hơi ngại……" 

"Vừa rồi gọi ca ca sao lại không ngại." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!