Chương 27: (Vô Đề)

Hướng Biên Đình nói chuyện từ trước đến giờ đều thoải mái, hào phóng, thẳng thắn, kể cả lúc khen người khác. Nhưng cậu muốn không thẳng thắn như vậy cũng không sao, có thể để người khác suy nghĩ, rằng có phải những lời cậu nói còn bao hàm ý nghĩa gì khác không. 

Cho dù không có ý gì khác, nhưng trái tim của Hạ Tuyên vẫn bị trêu chọc một tẹo.

"Lúc nào cũng có thể nói cho cậu nghe." Hạ Tuyên đáp lại một câu, sau đó lại hỏi: "Muốn ăn cái gì?"

"Hả?" Hướng Biên Đình ngẩn người.

"Không phải đi ăn khuya sao." Hạ Tuyên nghiêng đầu: "Muốn ăn cái gì?"

Thật ra, Hướng Biên Đình không đói bụng lắm, vừa rồi bị mùi hương trên sàn nhảy xông thẳng mũi vẫn còn thấy buồn nôn, cậu hỏi Hạ Tuyên: "Anh muốn ăn cái gì?"

"Tôi sao cũng được, cậu chọn đi."

Hướng Biên Đình suy nghĩ, hỏi: "Anh ăn cá không?"

"Ăn."

"Vậy chúng ta đi ăn cá đi."

Hạ Tuyên gật đầu: "Được."

Hướng Biên Đình đề cử một chỗ cho Hạ Tuyên, gửi địa chỉ tới WeChat của hắn. Nơi cậu đề cử là một quán ăn nhỏ gần trường cấp ba cậu học trước kia, chuyên nấu canh cá, hương vị khá là ngon, hồi ấy cậu với Thẩm Trạch thường xuyên đến đó ăn. 

Hạ Tuyên lái xe chạy ngang qua một ngôi trường cấp ba, hắn nhìn lướt ra ngoài cửa sổ, hỏi Hướng Biên Đình: "Đây là trường học cũ của cậu sao?"

"Đúng vậy."

Đi qua trường học không bao lâu, bọn họ liền đến nơi, đây là một khu phố ăn vặt, ngày thường lượng khách trên phố đa số là học sinh của trường, hiện tại nghỉ Quốc Khánh, trên đường không còn nhộn nhịp như ngày thường, học sinh đều đã nghỉ lễ, về nhà.

Hạ Tuyên ngừng xe ở ven đường, Hướng Biên Đình xuống xe, cầm chiếc áo ngắn tay vừa nãy cởi ra, ném vào thùng rác. Chiếc áo ngắn tay màu đen, vết rượu trên áo cũng không phải là không tẩy được, Hạ Tuyên hỏi một câu: "Trực tiếp ném sao?" 

Hướng Biên Đình "ừ" một tiếng: "Dù sao về sau cũng sẽ không mặc."

Hướng Biên Đình cũng không phải là "sao không ăn thịt băm*", cậu chỉ là không thể chấp nhận việc quần áo bị làm dơ theo cách ấy, bị đổ rượu lên áo, còn là rượu người khác đã uống, chiếc áo này dù ấn vào bùn lăn hai vòng cũng sạch sẽ hơn thế nhiều. Quần áo dính bùn cậu còn có thể mang về nhà giặt, nhưng dính rượu người khác đã uống thì không thể được.

Tính bắt bẻ này, cậu nhận.

Hồi cấp ba, Hướng Biên Đình học trường công lập, chung quanh trường học đều là những quầy hàng nhỏ. Đang trong kỳ nghỉ Quốc Khánh nên khách cũng ít, rất nhiều hàng quán đều nghỉ bán sớm, bảy tám giờ đã đóng cửa, quán ăn mà bọn họ ghé ngày thường buôn bán rất tốt, giờ này vẫn còn mở cửa. Trong quán, người không nhiều lắm, bên trong chỉ có hai ba bàn khách.

Hướng Biên Đình trước kia hay tới, bà chủ cũng quen mặt cậu, vừa vào cửa bà chủ đã nhận ra cậu, tươi cười chào hỏi. 

Bà chủ biết cậu đã tốt nghiệp cấp ba, vào đại học, cười hỏi: "Cuộc sống đại học thế nào? Có phải thoải mái hơn cấp ba không?" 

Hướng Biên Đình cười nói: "Tự do hơn nhiều ạ."

"Chắc chắn là tự do rồi, ngày tháng thần tiên nha." Bà nhìn quần áo trên người Hướng Biên Đình: "Cậu mua áo này cỡ lớn à? Nhìn chỗ bả vai bị rũ xuống rồi, vai áo không vừa rồi."

Hướng Biên Đình nghe vậy nhìn thoáng qua bả vai, ngẩng đầu nhìn bà chủ: "Mặc theo phong cách ạ." 

Hướng Biên Đình quay đầu hỏi Hạ Tuyên: "Ngồi ở đại sảnh hay vào phòng ạ?" 

"Tùy cậu."

Hướng Biên Đình hỏi bà chủ: "Trên lầu còn phòng nhỏ không ạ?"

"Có, chỉ có hai người các cậu thôi đúng không?"

"Dạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!