Hướng Biên Đình hơi nghiêng đầu, vành tai vô ý cọ phải Hạ Tuyên, nhẹ nhàng lướt qua môi hắn. Xúc cảm nhẹ nhàng lướt qua trong giây lát làm Hướng Biên Đình bỗng nhiên sửng sốt, cậu theo phản xạ có điều kiện xoay đầu lại, giật mình nhìn về phía trước.
Hạ Tuyên hơi híp mắt lại, hầu kết hơi động.
Điệu nhạc xập xình hòa tan bầu không khí vi diệu giữa hai người, Hướng Biên Đình thất thần một lát, nhưng sau đó lại bị tiếng nhạc ầm ĩ này cắt ngang cảm xúc. Lúc cậu quay đầu lại có hơi nghiêng sang một bên, để ngừa nhỡ lại vô ý "tiếp xúc thân mật" với người ta. Hướng Biên Đình nhìn Hạ Tuyên, dùng âm lượng hắn có thể nghe thấy, nói: "Nếu như chơi vui tôi đã không gặp anh ở đây rồi."
Hạ Tuyên rũ mắt nhìn cậu, không nói gì. Sau một lúc lâu, hắn quay đầu nhìn thoáng qua hai cô gái vừa rồi ngồi bên cạnh Hướng Biên Đình.
Hai cô gái cũng đang nhìn bọn họ, hai người nhìn Hạ Tuyên, vừa đối diện với ánh mắt Hạ Tuyên đã biết bọn họ tán nhầm người. Duyệt nhân vô số nên tất nhiên cũng nhạy bén, chỉ là nhạy bén hơi quá, hiểu nhầm luôn quan hệ của hai vị soái ca đứng đối diện, cho rằng bọn họ là một đôi.
Một cô gái vừa cười vừa nói: "Thì ra là có chủ, xin lỗi nha, tán nhầm người rồi……"
Hướng Biên Đình không nghe rõ cô gái nói gì đó, chỉ nhìn thấy hai người họ quay đầu nhìn nhau cười, cười rất là xán lạn, lúc rời đi còn nâng ly rượu với bọn họ.
Hướng Biên Đình chẳng hiểu ra sao, quay đầu nhìn Hạ Tuyên, Hạ Tuyên cúi đầu đến gần, nói bên tai cậu: "Đi theo tôi."
Hắn nói chuyện chỉ thích nói trọng điểm, chẳng có một câu dư thừa vô nghĩa.
Hướng Biên Đình hơi ngửa đầu, cũng tiến đến bên tai hắn nói chuyện: "Tôi muốn nói với bạn tôi một tiếng."
Hạ Tuyên gật gật đầu.
Hướng Biên Đình nhìn lướt qua sàn nhảy, không biết khi nào giữa sàn nhảy đã dâng lên một cái sân khấu hình trụ loại nhỏ, xung quanh được chắn rào bảo hộ, phía trên là ba nữ DJ đang đứng thành một vòng, mặt hướng ba phía, cầm microphone vừa nhảy vừa hát. Ánh đèn trên sàn nhảy cũng sáng hơn vừa rồi, thuận tiện để người bên dưới sân khấu xem biểu diễn.
Hướng Biên Đình tìm thấy Thẩm Trạch và Trần Diệp xen lẫn trong đám người, hai người họ đứng gần nhau, cách sân khấu rất gần, cơ thể nhẹ nhàng đong đưa theo tiết tấu âm nhạc.
Hướng Biên Đình chỉ về phía sân khấu, nói với Hạ Tuyên: "Tôi qua đó một chút."
Hạ Tuyên nhìn nữ DJ trên sân khấu, không nói gì, lúc Hướng Biên Đình đi qua, hắn cũng đi theo bên cạnh cậu.
Hướng Biên Đình quay đầu nhìn Hạ Tuyên, thầm nghĩ, chẳng lẽ Hạ Tuyên muốn đi lên trước xem biểu diễn? Nghĩ vậy, cậu bỗng nhiên cảm thấy có chút vi diệu.
Hướng Biên Đình xuyên qua dòng người, đi tới phía sau Thẩm Trạch, nữ DJ đang uốn éo trên sân khấu, người bên dưới cũng nhảy múa theo, còn có người rải giấy màu lên sân khấu, bầu không khí rất sôi động. Bên cạnh Trần Diệp là một cô gái ngoại quốc, trông lớn tuổi hơn cậu ta, cậu ta nghiêng đầu nói chuyện với cô gái ấy, thỉnh thoảng cúi đầu cười một cái.
Hướng Biên Đình vỗ vai Trần Diệp, Trần Diệp quay đầu lại, thấy cậu thì ngẩn người, sau đó đấm nhẹ lên vai cậu một cái: "ĐM, cuối cùng cũng thấy mày lại đây." Cậu ta liếc tới nữ DJ mặc quần đùi ngắn đang nhảy trên sân khấu, nhướng mày nói: "Xem ra vẫn là cô em nóng bỏng có sức hấp dẫn…… Không ngờ đấy, khẩu vị của mày lại dã như vậy, nhìn đứng đắn thế mà……"
Hướng Biên Đình thầm nghĩ, khẩu vị của tao có dã, đối tượng cũng không có khả năng là nữ, cậu lười muốn chứng minh, cũng lười phải giải thích, trực tiếp nói với Trần Diệp: "Tao phải đi, tụi mày cứ từ từ chơi."
"Không phải chớ?" Trần Diệp nhìn Hướng Biên Đình: "Mới tới bao lâu đâu."
Thẩm Trạch quay đầu nhìn thấy Hạ Tuyên đang đứng bên cạnh Hướng Biên Đình, suýt thì bị sặc nước miếng.
Cô gái ngoại quốc đứng bên cạnh Trần Diệp cũng quay đầu lại, thấy Hạ Tuyên, hai mắt sáng lên, trực tiếp thốt ra tiếng mẹ đẻ: "Anh là bạn của bọn họ sao?"
Cô gái nói tiếng Pháp, Hạ Tuyên nhìn cô ấy, dùng tiếng Pháp đáp lại một câu: "Không phải."
Cô gái vẻ mặt ngạc nhiên: "Anh biết nói tiếng Pháp?!"
Hạ Tuyên không nói gì.
Vừa rồi, Trần Diệp giao lưu với cô ấy bằng vốn tiếng Anh rời rạc, bây giờ nghe cô gái nói chuyện, cậu ta chẳng hiểu được một câu.
Hướng Biên Đình nhìn Hạ Tuyên, cậu có thể nhận ra Hạ Tuyên và cô gái ngoại quốc nói chuyện bằng tiếng Pháp, nhưng cậu nghe không hiểu bọn họ nói gì.
Thẩm Trạch cũng nghe ra là tiếng Pháp, cậu ta hỏi Hạ Tuyên: "Anh biết nói tiếng Pháp à?"
Hạ Tuyên "ừ" một tiếng, cô gái ngoại quốc đã lướt qua Trần Diệp, đi vòng sang bên cạnh hắn, tiếp tục dùng tiếng Pháp nói chuyện: "Anh không phải bạn với bọn họ sao? Nhưng bọn họ hình như quen biết anh."
Hạ Tuyên không nói chuyện, lúc sau người này lại nói một tràng, nghĩ chắc là khó khăn lắm mới gặp được người có thể nghe hiểu tiếng mẹ đẻ của mình, lập tức mở máy hát, còn hỏi Hạ Tuyên lát nữa có muốn nhảy chung không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!