Chương 101: Hoàn chính văn

Đối với Hạ Tuyên, triển lãm xăm mình lần này thật sự là một cơ hội lớn để tái xuất. Sau khi từ Hong Kong trở về, tiệm xăm của Hạ Tuyên mỗi ngày đều có người quang lâm, lại còn không ít. 

Sau khi ra tù, Hạ Tuyên chuyển đến nơi khác mở lại tiệm, cơ bản là trạng thái nửa ẩn. Vốn dĩ trong tiệm chỉ có hai người là hắn và Trình Dư, mỗi ngày đến tiệm không phải là khách đến xăm mình trong ngày thì cũng là khách đến tiệm đặt bản vẽ. Ngoài ra, trong tiệm ngày thường đều rất yên tĩnh. 

Nhưng giờ đã khác, khách đến hết đợt này tới đợt khác, có tới hẹn xăm mình, cũng có tới xem Hạ Tuyên xăm mình cho khách. Trình Dư chưa từng gặp trường hợp thế này, suýt thì không ứng phó kịp. Tài khoản online của tiệm mấy ngày nay cũng tăng vài vạn fans, tin nhắn chồng chất, tất cả đều là muốn hẹn xăm mình. 

Trong khoảng thời gian này, lần nào Hướng Biên Đình đến tiệm cũng nhìn thấy rất nhiều người. Hạ Tuyên giành được giải thưởng tại buổi triển lãm, ảnh chụp tác phẩm và lúc đoạt giải được đăng lên mạng xã hội, số lượng chuyển phát và lượt xem trên nền tảng đều rất cao. Tiêu chuẩn cao là một chuyện, nhưng gương mặt kia của Hạ Tuyên cũng không thua kém, ảnh chụp đoạt giải được đăng lên, ai cũng biết tổng quán quân trông như thế nào. 

Mấy ngày này đến tiệm, người vừa nhiều vừa tạp, Trình Dư đụng phải mấy người đến hẹn xăm còn tận dụng mọi cách hỏi thăm Hạ Tuyên có phải độc thân không, Trình Dư cười đến bất đắc dĩ, lần nào cũng đáp là không phải. 

Có mấy lần còn bị Hướng Biên Đình gặp được. 

Hôm nay cậu đến tiệm, nhìn thấy một người đàn ông vừa trắng vừa gầy đang dựa bên quầy tiếp khách trò chuyện với Trình Dư. Đang nói chuyện thì hắn bỗng ngó về phía phòng xăm, cười hỏi Trình Dư rằng Hạ Tuyên có đối tượng hay chưa. Trên mạng có đăng ảnh về buổi triển lãm, Hướng Biên Đình cũng có tìm xem rồi, dưới khu bình luận ngoại trừ khen tác phẩm xuất sắc ra, còn khen Hạ Tuyên lớn lên soái cũng có một đống. 

Tóm lại, tác phẩm trâu bò, mặt cũng trâu bò.

Nhưng bạn trai bị nhiều người nhớ thương như vậy, ai mà chịu nổi. 

Đến đêm, Hướng Biên Đình tắm rửa xong nằm trên giường đọc sách, Hạ Tuyên khoảng 9 giờ mới về nhà. Tắm rửa xong, lên giường, hắn xốc áo ngủ Hướng Biên Đình lên, sờ sờ bụng cậu: "Đừng đọc nữa, để mắt nghỉ một lát." 

Hướng Biên Đình khép sách lại đặt sang bên, quay đầu cụng vào ngực Hạ Tuyên, củng củng trong lòng hắn. Hạ Tuyên vuốt ve sau cổ cậu, Hướng Biên Đình đột nhiên ngẩng đầu lên, cắn ngoài miệng hắn một cái, không dùng sức, cắn xong lại liếm liếm chỗ đấy. 

Cậu ngưỡng mặt nhìn Hạ Tuyên, híp mắt nói: "Nhiều người nhớ thương anh thật đấy."

Với tính chất công việc của Hạ Tuyên, thật ra tình huống này là không thể tránh, hắn xăm mình cho người ta, chắc chắn sẽ phải giao tiếp với đủ loại kiểu người. 

Hạ Tuyên nhéo cằm cậu: "Tự nhiên nói câu này làm gì."

"Có cảm mà phát."

"Nói cụ thể xem."

Hướng Biên Đình bật cười: "Còn bảo em nói cụ thể, anh sợ ngược em không đủ đúng không. Muốn nói cụ thể thì chính là người dõi theo anh, muốn thông đồng anh nhiều quá, hôm nay em còn gặp phải một người. Mà này chỉ là bị em bắt gặp hôm nay thôi đấy, chưa nói đến mấy người khác em không nhìn thấy đâu." 

Hạ Tuyên không nói gì, cúi đầu hôn lên bờ môi cậu, chưa được một lát, hơi thở của hai người đều trở nên nặng nề. Hạ Tuyên cách áo ngủ vuốt ve vòng eo Hướng Biên Đình, bảo cậu xoay người lại đưa lưng về phía hắn, nằm trên người hắn. 

Hướng Biên Đình khàn giọng nói: "Làm gì vậy……"

"Em không vui, anh dỗ dành em."

Dỗ dành thế nào, Hướng Biên Đình lập tức hiểu ngay, cậu đỏ cả tai, thấp giọng nói: "Đừng làm vậy."

"Lần trước không phải rất thích sao?" Hạ Tuyên xoa vành tai cậu, ngữ điệu như đang dỗ dành, nhưng thật ra là đang mệnh lệnh: "Bò qua đi." 

Hướng Biên Đình mệt đến nỗi không mở được mắt, Hạ Tuyên ôm cậu vào phòng tắm, cậu nằm trong bồn tắm, dựa vào người Hạ Tuyên, cả người bủn rủn như không có xương. 

Thể trạng của Hướng Biên Đình tuy không kém, nhưng nếu so với Hạ Tuyên, cả thể lực và tinh lực lại đều không bằng hắn. Ban ngày, Hạ Tuyên còn phải xăm mình cho khách, vừa bận là cả một ngày, tinh lực này thật đúng là dư thừa. 

Cậu nhắm mắt lại, sờ sờ cơ bụng Hạ Tuyên, cảm thán: "Anh không thấy mệt sao." 

Hạ Tuyên giúp cậu tắm rửa, nhàn nhạt đáp: "Chuyện này em mới biết sao?" 

Hướng Biên Đình bật cười: "Vẫn chưa biết hết đầy đủ." 

Tháng 5, Hạ Tuyên phải đi xa một chuyến. Hắn muốn mang theo tác phẩm viễn chinh Châu Âu, qua bên đó tham gia triển lãm, hai ngày nữa là phải đi rồi. Hạ Tuyên đã sớm định sẵn kế hoạch đi Châu Âu nên đã để trống lịch hẹn cho một tháng tới. 

Người mẫu tham gia triển lãm cũng không khó mời, chỉ khó ở chỗ là có thể đi theo hắn ra nước ngoài thôi. Kinh phí không thành vấn đề, chủ yếu vẫn là thời gian, chuyến đi này phải tốn ít nhất hơn nửa tháng, cho nên cũng may là đại ca quyền anh có thời gian tự do, cũng rất vui lòng đi theo hắn xông pha khắp nơi. 

Hướng Biên Đình rất muốn đi theo cùng, nhưng đáng tiếc lần này không được. Hạ Tuyên không phải chỉ đi hai ba ngày là về, cậu còn phải đi học, không xin nghỉ lâu như vậy được. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!