Chương 9: (Vô Đề)

Hướng Biên Đình đứng lên, lễ phép gật đầu với bọn họ, xem như chào hỏi. Tiến vào có năm người, đều là nam, trong đó có một người nhuộm một đầu tóc bạc, rất là phong cách. 

Bọn họ đều nhịp chớp chớp mắt, nhìn Hướng Biên Đình xong lại nhìn sang Hạ Tuyên. Hắn mặc áo tắm dài, nhìn là biết vừa mới tắm xong, trông còn bắt mắt hơn người đang ngồi trên sô pha nhiều. Lượng tin tức hơi lớn, cũng chẳng trách bọn họ đứng đực ra đó lâu như vậy.

Tiêu Dịch Dương đi đầu đánh vỡ trầm mặc, nhìn Hướng Biên Đình, quay đầu hỏi Hạ Tuyên: "Đây là……?"

"Hàng xóm." Hạ Tuyên đóng cửa lại.

Hắn nói xong, cả đám lại đều nhịp quay đầu nhìn Hướng Biên Đình, lần này trong ánh mắt đều mang theo chút đánh giá.

Bạch Khâm nhìn hòm thuốc trên bàn, lại nhìn tay phải Hướng Biên Đình đã được thoa thuốc, thu hồi tầm mắt nhìn cậu cười: "Chào cậu."

Hướng Biên Đình lễ phép đáp lại: "Chào các anh ạ."

Cả đám vẻ mặt từ ái vẫy tay với cậu như nhìn thấy con nít vậy, biểu tình và động tác rất đồng bộ.

Đều là người biết lễ nghĩa, dù có ngạc nhiên đến thế nào cũng không thể liên tục nhìn chằm chằm người khác. Hạ Tuyên nói là hàng xóm, vậy khẳng định là hàng xóm, bọn họ cũng chỉ não động tí xíu lúc vừa mới bước vào, bây giờ thì không nghĩ nhiều nữa, chỉ có Bạch Khâm là nhân tinh, chuyện có thể nghĩ ra hắn cũng nghĩ xong hết rồi.

"Tắm sớm thế?" Có người hỏi Hạ Tuyên: "Lát nữa ăn lẩu đó, ăn xong rồi phải tắm lại."

Hướng Biên Đình thấy người vừa nãy chào cậu lại cười nói: "Hạ tổng điệu đà lắm cậu không biết sao. Mỗi ngày sáng tối đều phải tắm, ra cửa lại càng phải tắm."

Hạ Tuyên đi vào phòng khách, nói: "Biết rõ nhỉ."

Bạch Khâm cười, nói: "Này, có phải anh tắm xong mới thấy tin nhắn trong nhóm không?"

Hạ Tuyên "ừ" một tiếng.

"Biết ngay mà."

Hạ Tuyên lo người nhiều sẽ làm Hướng Biên Đình không được tự nhiên, bảo bọn họ mang đồ ăn vào phòng bếp, hắn đi tới nói với Hướng Biên Đình: "Bọn họ là bạn tôi, tới nhà của tôi ăn cơm."

Hướng Biên Đình gật đầu, cầm lấy cặp sách trên sô pha: "Vậy tôi đi trước. Cảm ơn anh, thầy Hạ."

Bạch Khâm đứng trong phòng nhìn đông ngó tây, không rời khỏi phòng khách, nghe vậy quay đầu hỏi một câu: "Cậu không ở lại ăn cơm sao, bé hàng xóm?" 

"Sao?" Hướng Biên Đình sửng sốt, nghĩ thầm vị đại ca này tự nhiên ghê, cậu cười đáp: "Em có hẹn với bạn rồi ạ."

Bạch Khâm gật đầu, thấy cậu đeo cặp sách, thân trên mặc áo hoodie to rộng, bên dưới là quần jean thoải mái, trông rất giống học sinh, vừa soái vừa nộn, hỏi: "Cậu vẫn còn đi học sao? Cấp ba hả?" 

"Sinh viên ạ."

"Học đại học ở Giang Châu?"

"Vâng."

"Tra hộ khẩu đấy à." Hạ Tuyên cắt ngang đối thoại của bọn họ.

Bạch Khâm cười khẽ: "Nhà ai tra hộ khẩu lại hỏi cái này."

Tiêu Dịch Dương từ phòng bếp bước ra, gọi Bạch Khâm: "Đi rửa rau đi."

"Sao anh không tìm Hạ tổng?" Bạch Khâm trêu đùa: "Chủ nhà người ta anh không tìm, sao cứ sai bảo khách khứa tụi em."

Tiêu Dịch Dương nói: "Được, vậy em tìm hắn đi, em bảo Hạ tổng của em mặc áo tắm dài đi rửa rau."

Bạch Khâm nở nụ cười, không nhiều lời nữa, đi theo Tiêu Dịch Dương vào phòng bếp.

"Tôi đi trước đây, thầy Hạ." Hướng Biên Đình nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!