Chương 49: (Vô Đề)

Hướng Biên Đình trả lời Hạ Tuyên trước: "Anh trai tôi." 

Hạ Tuyên hỏi: "Cậu có anh trai?" 

Hướng Biên Đình nói: "Anh họ." 

"Hắn ở phòng cậu?" 

"Uhm."

Hạ Tuyên không hỏi thêm nữa, lại chuyển sang đề tài vừa rồi: "Tôi đi ký túc xá giúp cậu lấy sách nhé." 

Hướng Biên Đình thấp giọng "ừ" một tiếng, lại nói: "Cảm ơn anh."

"Muốn lấy về hết không?"

"Không cần đâu ạ, lát nữa anh chụp cho tôi tấm hình, tôi nói cho anh lấy cuốn nào."

Hạ Tuyên "ừ" một tiếng, nói: "Tối nay không cần gọi đầu bếp tới đâu, tôi nấu cơm." 

Hướng Biên Đình im lặng một hồi mới nói được, Hạ Tuyên không nói gì thêm, cúp điện thoại.

Hướng Biên Đình vừa mới buông điện thoại, liền nghe thấy Giang Lâm lại hỏi một câu: "Ai gọi điện thoại cho cậu đấy?" 

"Hàng xóm ạ."

"Hàng xóm?" Giang Lâm thầm thấy khó hiểu, nét mặt vừa rồi của Hướng Biên Đình lúc nhận điện thoại, ngữ điệu kia, trước giờ hắn chưa từng nhìn thấy, giống như hơi căng thẳng, không có cảm giác thả lỏng, giọng nói cũng nhẹ nhàng. 

"Nam, nữ?" Giang Lâm lại hỏi.

"Nam ạ."

Giang Lâm cười trêu: "Vừa nãy nhìn cậu, anh còn tưởng bị làm sao chứ."

Hướng Biên Đình nhìn hắn: "Cái gì?"

Giang Lâm nhìn Hướng Biên Đình từ nhỏ đến lớn, tất nhiên cũng hiểu nhiều về cậu, hơn nữa hắn còn là luật sư, xem mặt đoán ý là bản năng nghề nghiệp, Hướng Biên Đình có gì không thích hợp, hắn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể cảm giác được, nhưng Hướng Biên Đình vừa nói người nọ là nam, hắn lại cảm thấy bản thân đã suy nghĩ nhiều. 

Cho nên, lúc này Giang Lâm vẫn giữ giọng trêu đùa: "Nếu cậu không bảo là nam, anh còn tưởng cậu phương tâm ám hứa người ta đấy." 

Hướng Biên Đình nghĩ thầm, có rõ ràng đến vậy sao?

Lại nghĩ, lời này thốt ra từ miệng Giang Lâm cũng chẳng có gì kỳ quái, anh họ cậu vốn là người rất nhạy bén. 

Trong lúc nhất thời, cậu chưa kịp đưa ra phản ứng gì, chỉ biết giữ im lặng. 

"Phương tâm" này cậu đúng là ưng thuận, nhưng cậu cũng chưa đến mức thấy ai cũng "ám hứa" cả. 

Hướng Biên Đình trầm mặc vài giây, cười nói: "Sao nhất định phải phương tâm ám hứa với nữ thôi, nam không được sao?" 

Giang Lâm chậc một tiếng, nhất thời đoán không ra Hướng Biên Đình là đang nghiêm túc hỏi hắn, hay chỉ đang trêu ghẹo hắn. 

Bởi vì chính hắn cũng đã từng "phương tâm ám hứa" với đàn ông, cũng tất nhiên là, không chỉ có một.

"Thằng nhóc thúi cậu còn dám trêu ghẹo lên đầu anh hả?"

Hướng Biên Đình cười không nói gì, không phải cậu trêu ghẹo Giang Lâm, cậu thật sự đang nói đến bản thân. 

Thật ra lúc ban đầu, Hướng Biên Đình ý thức được bản thân có khuynh hướng về phương diện kia cũng có chút liên quan đến Giang Lâm. Năm ấy cậu học lớp 9, Giang Lâm tổ chức tiệc sinh nhật tại nhà, cậu và Thẩm Trạch đều đến tham dự, hồi đó trong nhà Giang Lâm có nuôi một con gâu đần, hai người họ chơi đùa với con chó chốc lát, sau đó con chó liền chạy đâu mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!