Chương 48: (Vô Đề)

Cả buổi sáng, Hướng Biên Đình đều nghe giảng bài, sau khi kết thúc video call, cậu gửi bao lì xì cho Lâm Vũ Hách. 

Lâm Vũ Hách không nhận, chỉ nhắn lại nói: Chơi vậy không vui nha 

Hướng Biên Đình: Vậy tớ mời cậu ăn cơm

Lâm Vũ Hách: Ăn cơm được

Lâm Vũ Hách: Chờ chân cậu lành hẵng mời tớ

Lâm Vũ Hách: Tớ chắc chắn sẽ chọn chỗ mắc

Hướng Biên Đình: Được

Hướng Biên Đình đặt iPad lên tủ đầu giường, xoay xoay vai cổ hơi mỏi.

Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, giọng nói của anh đầu bếp cách ván cửa truyền vào: "Cơm nấu xong rồi." 

Ngày thường, anh đầu bếp chỉ lại đây vào cuối tuần, hôm nay tình huống đặc biệt, Hướng Biên Đình lại gọi hắn tới. 

Hướng Biên Đình lên tiếng đáp lại. Nằm cả buổi sáng, mông cũng thấy mỏi. 

"Có cần tôi mang cơm vào cho cậu không?" Đầu bếp ở bên ngoài hỏi. 

"Không cần đâu ạ, em ra ngoài ăn." Hướng Biên Đình không có thói quen ở phòng khách ăn cơm, chứ nói chi là phòng ngủ, ăn xong trong phòng toàn là mùi vị, ăn canh còn dễ bị bắn lên giường. 

"Cậu đi một mình được không? Có cần tôi vào phụ một chút không?" Đầu bếp lại hỏi. 

Hướng Biên Đình chậm rãi nhảy tới cửa, mở cửa ra. 

Đầu bếp còn đứng ở ngoài cửa, cúi đầu nhìn chân cậu: "Đã đỡ hơn chưa?" 

Thuốc dán cũng có chút hiệu quả, Hướng Biên Đình cảm giác mắt cá chân không có bị trướng như lúc mới dậy. 

"Đỡ hơn một xíu ạ." Hướng Biên Đình nói.

Đầu bếp cười nói: "Nghỉ ngơi nhiều là khôi phục lại thôi, cũng may là không bị thương đến xương." 

Hướng Biên Đình nhảy từng bước tới phòng vệ sinh, đầu bếp thả chậm bước chân đi theo bên cạnh: "Tôi đỡ cậu đi, xem cậu nhảy tôi cũng mệt." 

"Không cần đâu ạ." Hướng Biên Đình lắc đầu, cho dù có người đỡ thì vẫn phải nhảy, vẫn là cậu tự nhảy đi vậy. 

Trong lúc Hướng Biên Đình vào phòng vệ sinh, Hạ Tuyên cũng quay trở lại, lúc vào cửa nhìn thấy đầu bếp đang xếp chén đũa, đầu bếp nhìn hắn. 

Hạ Tuyên đóng cửa lại, lập tức đi về phía phòng ngủ, đầu bếp chỉ chỉ phòng vệ sinh, nói: "Ở trong phòng vệ sinh đấy." 

Hướng Biên Đình ra khỏi phòng vệ sinh liền chạm mặt Hạ Tuyên, đứng tại chỗ sửng sốt: "…… Không phải buổi tối anh mới về sao?" 

"Không yên tâm." Hạ Tuyên đáp lại, rũ mắt nhìn chân cậu. 

"Buổi sáng hết thảy bình thường." Hướng Biên Đình cười nói: "Tôi ở trên giường không đi đâu cả." 

Hạ Tuyên nhìn cậu: "Ngoan vậy à."

Hướng Biên Đình hơi rũ mắt, khẽ cọ chóp mũi, thấp giọng nói: "Tôi vốn dĩ rất ngoan mà."

Nhưng cũng phải tuỳ người, dù sao thì ở trước mặt người khác, cậu cũng không như vậy. 

Phải nói là, trước kia cậu chưa bao giờ như vậy cả —— 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!