Chương 39: (Vô Đề)

Hướng Biên Đình mới vừa thi đấu xong, hiện tại cả người rất thả lỏng, có lẽ con người chính là như vậy, một khi cảm xúc tăng vọt sẽ trở nên tùy tâm sở dục, trong lòng nghĩ cái gì đều sẽ truyền đạt ra, không bận tâm quá nhiều. 

Mặc kệ ánh mắt người khác, chỉ muốn thoả mãn bản thân.

Lâm Vũ Hách đứng bên cạnh nhìn thấy cũng sửng sốt, trong lớp chỉ có cậu ta và Hướng Biên Đình là thân nhất, cũng có thể nói là có chút hiểu biết tính cách của Hướng Biên Đình, rất rõ ràng là Hướng Biên Đình chủ động cúi đầu nhờ người khác phủi cát cho mình, cậu ta hoang man, đây là chuyện có thể xảy ra với Hướng Biên Đình sao? 

Cậu ta nghe thấy phía sau có nữ sinh nhỏ giọng nói: "Moá ơi, tui cũng muốn sờ……" 

"Cứ nằm mơ đi." Một nữ sinh khác cười đáp lại một câu. 

"Người kia là ai vậy?"

"Không biết, chắc là bạn?"

"Chậc, đúng là bạn của soái ca đều là soái ca."

Lâm Vũ Hách cười nhạo một tiếng, nghĩ thầm, hôm nay tường thổ lộ của trường hẳn là náo nhiệt lắm. 

Hướng Biên Đình đi nhận giải thưởng, là một bằng khen và một tấm huy chương, lưu trình trao giải rất chính thức, ba thứ hạng đầu còn phải lên sân khấu nhận thưởng, sau đó còn phải chụp ảnh lưu niệm. 

Xuống sân khấu rồi, Hướng Biên Đình gỡ xuống huy chương trên cổ, cúi đầu nhìn đồng hồ, sắp 11 giờ, hạng mục buổi sáng đã thi đấu xong, không biết Hạ Tuyên có thể ở lại xem lượt thi buổi chiều không. 

Hạ Tuyên xách theo cặp của cậu đi tới, chóp mũi của Hướng Biên Đình bị gió thổi đến ửng đỏ, hắn đưa cặp sách cho cậu, nói: "Lấy áo khoác trong cặp ra mặc vào đi." 

Hướng Biên Đình hít hít cái mũi, "ừ" một tiếng, mở cặp ra lấy áo khoác mặc vào. Cậu cuốn lại bằng khen trong tay, gộp cả huy chương cùng nhét vào cặp sách. 

Đến giờ ăn, trên sân thể dục đều là sinh viên tụm năm tụm ba cùng đi về phía căng tin, Lâm Vũ Hách khoác cặp lên vai, nói: "Đi thôi, đi ăn cơm."

Hạ Tuyên nhìn Hướng Biên Đình: "Cậu đi đâu ăn cơm?"

"Căng tin ạ." Hướng Biên Đình không quá xác định nói: "Anh phải về sao?"

"Không phải cậu còn thi đấu vào buổi chiều sao." Hạ Tuyên nhìn cậu: "Buổi chiều thi đấu không cho tôi xem?" 

Hướng Biên Đình cười cười: "Vậy anh đến căng tin ăn cơm với tôi đi." 

Bọn họ đến khu căng tin gần sân thể dục nhất, bình thường thứ bảy căng tin không có nhiều người đến vậy, hôm nay trường học có hội thao, căng tin lại trở nên đông đúc, nhìn lướt một vòng mới thấy một cái bàn trống, Lâm Vũ Hách bỏ cặp lên ghế chiếm chỗ. 

"Tớ đi đóng gói tự chọn." Trần Gia Hiên nói. 

"Cậu không ăn ở đây sao?" Lâm Vũ Hách hỏi cậu ta. 

Trần Gia Hiên lắc đầu.

Hướng Biên Đình bỏ cặp xuống chỗ trống bên cạnh, hỏi Hạ Tuyên: "Anh có muốn ăn cái gì không? Mì hay cơm, hay là món khác?" 

"Ăn giống cậu là được." Hạ Tuyên nhìn lướt qua các cửa sổ chọn món, hình ảnh món ăn trên bảng giới thiệu trông rất hấp dẫn: "Hay là cậu đề cử cho tôi đi." 

Lâm Vũ Hách cầm di động cúi đầu đánh chữ, nghe vậy cười nói: "Thầy Hạ, anh đừng bảo Đình Đình đề cử, miệng cậu ấy kén lắm, cậu ấy mà đề cử cho anh thì căng tin tụi em không có mấy món ngon đâu." 

Điểm này Hướng Biên Đình không thể phản bác, cậu không thích ăn quá nhiều thứ, cái này cũng không liên quan đến hương vị của món đó là ngon hay dở, mà chỉ là vấn đề khẩu vị của riêng cậu. 

"Tôi có thể đề cử khách quan cho anh." Hướng Biên Đình nghiêm trang nói: "Nếu đề cử khách quan thì có nhiều món ngon lắm." 

Hạ Tuyên cười: "Vậy cậu đề cử khách quan một chút đi."

Trần Gia Hiên có chút xã khủng khi gặp người lạ, cậu ta cũng không quen biết Hạ Tuyên, không muốn ngồi ăn cùng người không quen nên tự đóng gói một phần cơm về ký túc xá trước, lúc đi còn chào bọn họ. Hướng Biên Đình đề cử cho Hạ Tuyên món cơm vịt nướng BBQ, Hạ Tuyên gật đầu: "Vậy cái này." 

Hướng Biên Đình nói với bác gái đứng phía sau cửa sổ: "Dì ơi, cháu muốn một phần cơm vịt nướng BBQ ạ." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!