Chương 36: (Vô Đề)

Hạ Tuyên nhìn Hướng Biên Đình bước vào sân thể dục, xen lẫn giữa một đống sắc áo huỳnh quang, chỉ có cậu là một thân âu phục màu đen, dáng người đĩnh bạt, thân cao ưu việt, chỉ cần lướt mắt là có thể chú ý tới. Bộ âu phục cậu mặc hôm nay rõ ràng cao cấp hơn bộ tây trang lần trước, chất liệu và thiết kế hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Bộ âu phục cũng không mang kiểu dáng cứng nhắc, ngược lại, nó tôn lên cảm giác tràn đầy năng lượng, nhưng lại không quá mức trang trọng. 

Đây là quần áo của chính cậu, quần rất vừa người, ống quần cũng không ngắn, quần tây tôn lên dáng người, hiện ra đôi chân dài thẳng tắp của cậu. 

Hướng Biên Đình vẫy tay với hắn, dường như chẳng mấy để ý đến các bạn học xung quanh đang nhìn mình. Cậu vừa vẫy tay về phía này, nhóm người trong đội ngũ cũng nhìn lại đây. 

Hạ Tuyên còn chưa đến gần, phụ đạo viên lại bỗng nhiên xông ra, đi đến trước mặt Hướng Biên Đình đánh giá một lượt, hắn "ai da" một tiếng, đôi mắt sáng rỡ: "Đúng là mặc quần áo của mình thích hợp nhất, trông rất có sức sống đấy." 

Hắn vỗ vỗ vai Hướng Biên Đình: "Cậu đi lên trước dẫn đầu, học viện chúng ta chắc chắn nở mày nở mặt." 

Trong đám người có một giọng nữ truyền ra: "Thầy, thầy anh minh quá."

Phụ đạo viên ngẩng đầu cười đến rụt rè, chìm đắm trong sự anh minh của chính mình: "Thế mới nói, vẫn cần phải tiếp thu ý kiến của quần chúng mới được." 

Phụ đạo viên xách theo bình nước đi nơi khác, Hướng Biên Đình lại nhìn về phía Hạ Tuyên, hắn đã bước vào sân thể dục. Siêu cấp đại soái ca như Hạ Tuyên thì không cần phải nói, lớn lên soái, lại biết cách ăn diện, không cần nhìn kỹ gương mặt kia, chỉ mỗi dáng người ấy đã đủ hấp dẫn tầm mắt của người khác. 

Hắn vừa đi về phía này đã có rất nhiều ánh mắt dõi theo hắn. 

Lâm Vũ Hách thấy Hạ Tuyên thì đần ra, cậu ta nhìn Hướng Biên Đình, hỏi: "Đừng nói là thầy Hạ đến xem đại hội thể thao đấy?" 

Hướng Biên Đình gật gật đầu: "Đúng vậy."

Đến lúc này, Lâm Vũ Hách mới ý thức được quan hệ giữa hai người đúng là không tốt như bình thường. Cậu ta cảm thấy câu hỏi vừa rồi không chính xác lắm —— rõ ràng Hạ Tuyên không phải đến xem đại hội thể thao, mà là đến xem Hướng Biên Đình thi đấu. 

Người bên này quá nhiều, Hướng Biên Đình trực tiếp đi về phía Hạ Tuyên. 

"Đến sớm thế ạ." Hướng Biên Đình nhìn hắn, nói. 

"Không sớm, đúng lúc." Ánh mắt Hạ Tuyên dừng trên người cậu, nói: "Bộ đồ rất đẹp."

Hướng Biên Đình bỗng có chút thẹn thùng, khẽ cọ chóp mũi, cười nói: "So với bộ lần trước đúng là đẹp hơn chút." 

"Cậu mặc gì cũng đẹp."

Hướng Biên Đình chạm phải ánh mắt hắn, không tránh đi, khẽ giọng nói: "Uhm, tôi mặc đồ thể dục cũng đẹp." 

Hạ Tuyên nhìn cậu.

Hướng Biên Đình vẫn khẽ giọng, nói: "Đợi lát nữa cho anh nhìn xem." 

"Hướng Biên Đình." Lớp trưởng ở bên kia gọi.

Hướng Biên Đình quay đầu lại, nhìn thấy cờ đại biểu của học viện trong tay hắn. 

"Cờ của cậu." Lớp trưởng nâng cờ lên.

"Chờ một chút, tớ đến ngay."

Lâm Vũ Hách nói với lớp trưởng: "Đưa cờ cho tớ đi, tớ cầm giúp cậu ấy."

"OK." Lớp trưởng đưa cờ cho cậu ta.

Hướng Biên Đình quay đầu nói với Hạ Tuyên: "Để tôi nhờ bạn cùng phòng dẫn anh lên khán đài tìm chỗ ngồi nhé." 

"Không cần, tôi tự tìm được." Hướng Biên Đình cầm cặp sách trong tay, Hạ Tuyên duỗi tay ra, nói: "Đưa cặp sách cho tôi, tôi giữ giúp cậu." 

Hướng Biên Đình hơi sửng sốt, liền đưa cặp sách cho hắn: "Cảm ơn, thầy Hạ."

Hạ Tuyên cầm cặp sách nhìn lướt qua nhóm sinh viên, phát hiện một hàng ánh mắt chói lọi đang tìm tòi nghiên cứu, hắn đột nhiên hỏi Hướng Biên Đình: "Hôm nay không cho tôi một thân phận sao?" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!