Hướng Biên Đình tay cầm khăn giấy hơi siết chặt.
Đây là trạng thái của cậu mấy ngày nay khi gặp mặt Hạ Tuyên, đại não luôn phản ứng rất chậm, thường xuyên tim đập nhanh, thỉnh thoảng tần suất hô hấp cũng không kịp điều chỉnh.
Cậu bỗng phát hiện, câu "nai con chạy loạn" ấy đúng là rất hình tượng hóa, hiện giờ cậu đã bị "nai con" đâm trúng không nhẹ.
Đâm ngu luôn, đầu óc đều rối loạn.
Người vừa loạn liền trở nên hoang mang lo sợ, mất đi cảm giác khống chế mọi thứ, trở nên rất bị động, trạng thái hiện tại của Hướng Biên Đình chính là như thế. Nhưng dù loạn, cậu cũng xác nhận được một chuyện—— nai con của người của khác đâm không trúng cậu.
Hiện tại tim cậu đập rất nhanh, cũng chỉ có ở trước mặt Hạ Tuyên mới như vậy.
Hướng Biên Đình điều chỉnh lại hô hấp hơi loạn, thấp giọng nói: "Được ạ, anh cứ đến tham quan."
"Hạng mục của cậu là vào thứ bảy hay chủ nhật?"
"Thứ bảy." Hướng Biên Đình quay đầu nhìn Hạ Tuyên: "Anh muốn tới thật sao?"
"Không phải cậu nói cứ đến tham quan sao."
Hướng Biên Đình không phải kiểu người dễ ngại ngùng xoắn xít, nếu Hạ Tuyên thật sự muốn tới, vậy cậu chắc chắn sẽ thoải mái, hào phóng cho hắn xem. Ai cũng có lúc muốn khổng tước xòe đuôi, Hướng Biên Đình cảm giác đại hội thể thao vẫn chưa tới, mà cậu đã muốn xoè đuôi rồi.
"Tôi báo danh hai hạng mục." Hướng Biên Đình nói: "Ngoài 3000 mét ra còn có nhảy xa, nhảy xa…… anh có muốn đến xem không?"
Hạ Tuyên quay đầu nhìn cậu: "Cậu tham gia cái gì tôi cũng xem."
Hướng Biên Đình khẽ mím môi, nai con trong lòng lại đang đâm lung tung.
Lái xe chưa đầy năm phút đã đến Lam Đình Nhã Loan, Hạ Tuyên đứng trong thang máy nói với Hướng Biên Đình: "Bạch Khâm và Tiêu Dịch Dương cũng đến."
Ra thang máy, Hướng Biên Đình không đi theo Hạ Tuyên đến nhà hắn ngay, cậu đứng ở cửa nói với hắn: "Thầy Hạ, tôi về nhà tắm trước đã, các anh cứ ăn trước đi."
"Ăn xong cũng phải tắm lại." Hạ Tuyên nhìn cậu: "Ăn trước đi, đợi chút lại tắm."
"Nhưng người tôi toàn mồ hôi, trên người có mùi, sợ ảnh hưởng các anh ăn cơm."
Hạ Tuyên ấn lên khóa vân tay: "Tôi không ngửi thấy gì trên người cậu cả."
"Phải không?" Hướng Biên Đình nghiêng mặt, ngửi ngửi quần áo của mình.
Hạ Tuyên quay đầu lại, cúi người dựa gần Hướng Biên Đình, nghiêng đầu ngửi bên cổ cậu một chút, giống như muốn giúp cậu xác nhận, thấp giọng nói bên tai cậu: "Đúng vậy."
Chút mồ hôi này thì có gì, hắn chỉ cảm thấy đều là hương vị thanh xuân, rất sạch sẽ cũng rất nhiệt huyết.
Hướng Biên Đình đứng tại chỗ ngẩn người, lúc phản ứng lại thì Hạ Tuyên đã mở cửa ra, giọng nói của Bạch Khâm từ bên trong truyền đến: "Thần tốc ghê nhỉ, nhanh như vậy đã về rồi à?"
"Đi đến trường đón." Tiêu Dịch Dương đứng dậy, bắc nồi lên bếp, đi vào phòng bếp cầm chén đũa:"Trường của cậu ấy cách đây không xa."
Hướng Biên Đình vào nhà chào hỏi hai người họ, Bạch Khâm thấy cậu đeo cặp sách, cười nói: "Thật đúng là đến trường đón à."
"Các cậu còn có lớp buổi tối sao?" Bạch Khâm nhìn cậu.
"Không có, vừa rồi em ở trường chạy bộ."
"Ngồi chỗ đó ăn đi." Hạ Tuyên nói với cậu: "Đưa cặp cho tôi."
Hướng Biên Đình cởi cặp sách đưa cho Hạ Tuyên, Hạ Tuyên treo nó lên giá treo đồ chỗ huyền quan.
Bạch Khâm nhúng tôm vào nồi, ngẩng đầu nhìn Hướng Biên Đình: "Chạy bộ? Chạy đêm hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!