Chương 18: (Vô Đề)

Biên Du đi loanh quanh trong nhà, bà dừng chân trước bể rắn, nói: "Hôm nay trời đẹp như vậy, sao không cho nó ra ngoài phơi nắng?"

"Để lát nữa ạ." Cũng không biết có phải do cậu có ấn tượng tốt với Hạ Tuyên không, Hướng Biên Đình cảm giác bò bít tết và mì Ý hắn làm còn ngon hơn vị đầu bếp cao cấp năm sao kia, Hướng Biên Đình ăn hết sạch, lần đầu tiên ăn sáng no như vậy nhưng lại không thấy chướng bụng.

Hướng Biên Đình đứng dậy dọn dẹp bàn ghế, trợ lý Tần đi đến gần, nói: "Để tôi dọn dẹp cho."

"Không sao đâu ạ, em tự làm được mà." Hướng Biên Đình nói.

Biên Du đi tới, nhìn lướt qua bàn, lại thấy hai chiếc đĩa trống trơn: "Ở nhà lại không thấy con ăn sáng nhiều như vậy."

Hướng Biên Đình kén ăn, Biên Du biết, bữa sáng bình thường đều ăn rất thanh đạm, hôm nay vừa có bò bít tết vừa có mì Ý thịt bằm, bà cứ cho rằng cậu sẽ ăn không hết, nhưng không ngờ cậu lại giải quyết tất cả.

"Con đang cao lên mà." Hướng Biên Đình ba hoa.

Biên Du cười khẽ, không nói gì.

Hướng Biên Đình lại nói: "Không phải lúc nãy mẹ bảo con ăn sáng phong phú hơn chút sao."

Biên Du nhìn cậu rửa chén, gật đầu: "Rửa chén trông cũng bài bản đấy chứ."

Hướng Biên Đình cười: "Con đâu đến nỗi không thể tự chăm lo sinh hoạt hằng ngày, ngài có thể lựa điểm khác để khen không ạ."

Hướng Biên Đình quay đầu nhìn bà: "Mẹ không về phòng nghỉ ngơi một lát sao? Mẹ chưa ngủ mà." 

"Mẹ sắp đi rồi, buổi trưa có bữa tiệc phải tham dự."

"Bây giờ còn sớm, có thể nằm chợp mắt một lát."

"Mẹ không ngủ ở chỗ con, mẹ đặt khách sạn rồi, lát nữa về khách sạn rồi ngủ." Biên Du hỏi cậu: "Con muốn đợi đến tối đi với mẹ đến nhà bà ngoại, hay muốn tự mình đi bây giờ?"

"Đợi lát nữa con sẽ đi ạ."

Biên Du gật đầu: "Ừ, để mẹ bảo tài xế đưa con đi."

Biên Du không ở lại lâu lắm liền mang theo trợ lý đi rồi, bà vừa đi, Hướng Biên Đình mới nhớ ra chưa trả lại nhẫn cho Hạ Tuyên, cậu lấy chiếc nhẫn từ trong túi, đi đến đối diện tìm Hạ Tuyên. Hạ Tuyên hẳnlà đã ra ngoài, ấn chuông cửa nửa ngày lại không thấy ai mở cửa.

Hướng Biên Đình bỏ nhẫn vào ngăn kéo tủ đầu giường trong phòng ngủ, để lát lại tìm cơ hội trả hắn.

Trên đường đến nhà bà ngoại, Hướng Biên Đình ngồi trên xe nhắn WeChat cho Hạ Tuyên.

– thầy Hạ, nhẫn của anh vẫn ở chỗ tôi này

– xin lỗi, vừa rồi quên trả cho anh, để hồi tôi tìm thời gian trả cho anh nhé.

Lúc cậu gửi tin nhắn tới, Hạ Tuyên đang giúp khách hàng dặm lại màu xăm, không có thời gian kiểm tra điện thoại, tới khoảng 3 giờ chiều, Hướng Biên Đình mới nhận được tin trả lời từ Hạ Tuyên, Hạ Tuyên chỉ nhắn một chữ "ừ".

Hướng Biên Đình nhét điện thoại trở lại túi, khom lưng sờ đầu Hùng Hùng. Hôm nay trời đẹp, ánh nắng tươi sáng, không nóng không lạnh, cậu dắt Hùng Hùng tản bộ khá lâu, đi đến nơi rất xa, gần như rời khỏi khu vực gần nhà.

Nơi này có một công viên rất lớn, hôm nay là ngày nghỉ, người trong công viên rất đông, trên mặt cỏ trải đầy thảm dã ngoại picnic, nhiều người đang quây quần ăn uống, trò chuyện.

Hướng Biên Đình dắt Hùng Hùng đi ngang qua một sân bóng, là kiểu sân bóng nhỏ trong công viên, trên sân có người, nhưng không phải đang đá cầu, phía trước khung thành tụ tập một nhóm nam sinh giống học sinh cấp 2, không biết đang làm gì.

Hình như bọn họ đang đứng vây quanh một người ở giữa, làn da người nọ trắng đến phát sáng, giữa một đám da sạm màu rất là bắt mắt. Có cậu nam sinh hơi nghiêng người, Hướng Biên Đình thấy rõ mặt của người đang đứng ở giữa kia, là một khuôn mặt rất thanh tú, lớn lên xinh đẹp như vậy, lại cạo cái đầu đinh, cậu sẽ không nhận sai, đó là em trai của Hạ Tuyên.

Hướng Biên Đình không biết đám nam sinh kia đang làm gì, nhưng có thể nhận ra nét mặt và hành động của bọn họ đều không mấy thân thiện. Em trai Hạ Tuyên ôm quả bóng đứng giữa bọn họ, vừa nhìn là biết không cùng một nhóm với những người đó, giống như hôm ở quán cà phê vậy, ánh mắt cậu ấy mất tập trung, cũng không nhìn về phía bất cứ ai, nhưng ngược lại, cậu ấy không có vẻ lo âu như hôm đó, môi nhấp chặt, chẳng phản ứng ai cả.

Hướng Biên Đình dắt chó đi qua, nghe rõ tiếng nói chuyện của nhóm người.

"Sân bóng là cho một mình mày đá à? Không nhìn thấy tụi tao có nhiều người như vậy sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!