Chương 12: (Vô Đề)

Hình Hiểu Hinh nhìn vào trong phòng, nói với Hướng Biên Đình: "Cà phê của các cậu sắp nguội rồi."

Hướng Biên Đình nói: "Không sao đâu."

Lâm Vũ Hách đi tới, nói: "Tụi tớ xuống ngay thôi, sao chỉ có một mình cậu? Ba người kia đâu?"

"Còn ở dưới chơi game, các cậu đi lâu rồi không quay lại, bọn họ nhờ tớ đi lên xem sao."

"Tụi mình đi xuống thôi." Lâm Vũ Hách nói với Hướng Biên Đình.

Hướng Biên Đình "ừ" một tiếng.

"Tụi em đi trước nha, thầy Hạ." Lâm Vũ Hách tạm biệt Hạ Tuyên, quay đầu vẫy tay với Bạch Khâm: "Em đi trước ạ, có cơ hội gặp lại."

Bạch Khâm cho cái ánh mắt: "Hẹn gặp lại."

Hướng Biên Đình nhìn Hạ Tuyên: "Tạm biệt, thầy Hạ."

Hạ Tuyên gật đầu "ừ" một tiếng.

Dưới lầu, ba người vừa mới đánh xong một ván, thấy Hướng Biên Đình và Lâm Vũ Hách đã trở lại, Lưu Siêu hỏi một câu: "Sao hai cậu đi lâu thế, tụi tớ đánh xong hai ván rồi."

Lâm Vũ Hách ngồi xuống uống một ngụm cà phê: "Mới một lát mà mấy cậu chơi xong hai ván rồi? Thua hay thắng?"

Lý Nhuỵ nói: "Thua, không có dã cha. Lưu Siêu quá phế."

"Này, bình thường anh không chơi thích khách mà." Lưu Siêu nói.

Hướng Biên Đình đang trả lời tin nhắn của Thẩm Trạch, Lý Nhuỵ nhìn cậu hỏi: "Dã cha, cậu còn chơi không?"

"Hả?" Hướng Biên Đình ngẩng đầu, ngón tay nhanh chóng đánh chữ, cậu lắc đầu: "Không chơi, tốn não lắm."

"Cậu nói giỡn đi." Lý Nhuỵ cười, cô nhìn sang điện thoại của cậu, hỏi thẳng một câu: "Cậu đang nhắn tin với bạn gái à?"

Hướng Biên Đình thật sự không thích người khác không có khoảng cách riêng tư như vậy, đặc biệt là người không thân, cậu chỉ cười khẽ, thuận miệng "ừ" một tiếng.

Hình Hiểu Hinh đều nghệch ra, Lâm Vũ Hách suýt nữa bị sặc cà phê: "Cậu có bạn gái hồi nào?"

Hướng Biên Đình nhìn điện thoại đánh chữ, giống như không để ý lắm nói bậy nói bạ: "Quen nhau hồi cấp ba, hai năm rồi." 

Lý Nhuỵ vốn tưởng thật, nghe cậu nói như vậy lại suy nghĩ một lát, cười nói: "Tớ phát hiện cậu cũng thích nói đùa thật."

Lâm Vũ Hách đương nhiên cũng không tin: "Cậu nói bạn gái là con rắn của cậu tớ còn thấy đáng tin hơn."

Bọn họ ngồi trong sân một lát liền xuất phát đến quảng trường, lúc tới quầy Lâm Vũ Hách phát hiện Lâm Khả Vi đã tính tiền rồi.

"Không phải chớ phú bà, chị làm vậy em sẽ có chút cảm động đó." Lâm Vũ Hách nói.

Lâm Khả Vi nghiêng mắt: "Có chút?"

"Cực kỳ."

"Làm chị tiêu pha quá, để tụi em quét WeChat trả cho chị đi." Lý Nhuỵ lấy di động ra nói.

"Không cần, không cần đâu." Lâm Khả Vi từ chối: "Coi như Lâm Vũ Hách mời mấy em đi, nếu mấy em cảm thấy hương vị không tồi thì sau này thường xuyên tới nhé." 

Bọn họ kiên trì muốn chuyển tiền, bị Lâm Khả Vi từ chối mãi, cuối cùng vẫn là Lâm Vũ Hách khuyên bọn họ ra ngoài trước, cậu ta ở lại nói chuyện với chị mình: "Tiền này trừ trong tiền lì xì của em đi." 

"Ai muốn tiền lì xì của em, lông dê phải lấy từ người dê chứ. Muốn trả ơn chị thì sau này nhớ mang tiểu Hướng tới nhiều chút." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!