Chương 100: (Vô Đề)

Hướng Hành chỉ đến tham quan nơi làm việc của Hạ Tuyên, hôm nay đến đây cũng không phải tìm Hạ Tuyên để nói chuyện. Những gì nên nói, lần đầu tiên gặp mặt, hai người đều đã nói rồi, cũng đã bày tỏ thái độ với đối phương. Thái độ của Hạ Tuyên đối với đoạn tình cảm này như thế nào, ngày đó hắn cũng đã nói rõ với Hướng Hành, hai người không có gì để bàn lại. 

Ở một mức độ nào đó, Hướng Hành cảm thấy Hạ Tuyên và Hướng Biên Đình rất giống nhau, cho nên ông cũng không phải không hiểu được tại sao Hướng Biên Đình lại bị người này hấp dẫn. 

Hơn nữa, ngoại trừ những quá khứ phức tạp ấy, lý lịch của Hạ Tuyên đúng là rất ưu tú. 

Hạ Tuyên vẫn luôn cúi đầu xăm mình, cũng không biết ba của Hướng Biên Đình đã đến.

Sau khi rời khỏi tiệm xăm, Hướng Hành chạy tới chỗ bà ngoại Hướng Biên Đình, ông muốn đi thăm bà cụ một chút. Hôm nay cuối tuần, Hướng Biên Đình cũng ở nhà bà ngoại, hai cha con gặp mặt nhau. 

Hướng Biên Đình đang ở trong sân chải lông cho Hùng Hùng, thấy ba đến thì rất ngạc nhiên: "Ba." 

Hướng Hành gật đầu, "ừ" một tiếng. 

"Sao ba lại đến đây?"

Hướng Hành đi về phía cậu: "Đi công tác đi ngang qua bên này, lại đây thăm bà ngoại con. Bà ngoại đâu rồi?"

"Ở phòng bếp ạ."

Hướng Biên Đình đã có gần một tháng không chính thức nói chuyện với ba mình. Trong khoảng thời gian này, quan hệ giữa hai cha con vẫn cứng đờ, rốt cuộc hôm nay cũng có chút tiến triển, ít nhất có thể nói được hai câu. 

Hướng Hành không nhiều lời nữa, lập tức đi vào trong nhà. Cậu cũng nhận ra ba cậu vẫn không muốn phản ứng cậu lắm, Hướng Biên Đình không đi theo, tiếp tục ngồi chải lông cho Hùng Hùng. Tính cách ấy của ba cậu, không phải tùy tiện nói lời hay là có thể hòa hoãn hiện trạng. Huống chi, nói chuyện cũng có nghĩa là chịu thua, cũng có nghĩa là từ bỏ nguyên tắc, Hướng Biên Đình không có khả năng làm vậy. 

Ba cậu vào nhà chưa được một lát lại đi ra, ông nhìn cậu nhưng không nói gì, tới cũng vội vàng, đi cũng vội vàng, trông như là muốn đi.  

Hướng Biên Đình đứng dậy, vỗ vỗ lông chó trên người, hỏi: "Ba phải đi ạ?" 

"Ba còn có việc."

Hướng Biên Đình gọi ông lại: "Ba."

Hướng Hành quay đầu nhìn cậu.

"Con có vài câu muốn nói với ba."

Hướng Hành gật đầu: "Ừ, con nói đi."

"Lần trước ba nói con và Hạ Tuyên không thích hợp, con cho rằng không nên dựa vào suy đoán chủ quan để phán xét, ít ra ba cũng nên tìm hiểu tình huống giữa tụi con lại kết luận ạ." 

Hướng Hành không nói chuyện, ông hiểu ý của Hướng Biên Đình. 

"Ba, trong khoảng thời gian này, suy nghĩ của ba có thay đổi chút gì không ạ?"

Trầm mặc hồi lâu sau, Hướng Hành mới nói: "Nhiều thì ba không muốn nói thêm, chính con có thể tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình là được." 

Ý của câu này đã rất rõ ràng, hai mắt Hướng Biên Đình sáng lên: "Ba……" 

Hướng Hành cúi đầu nhìn đồng hồ, nói: "Ba đi trước, nhớ chăm sóc bản thân."

"Dạ." Hướng Biên Đình gật gật đầu, đuôi mày khóe mắt đều hiện lên ý cười.

Chuyện này làm Hướng Biên Đình vui vẻ đến nỗi vừa bước vào nhà liền vồ lấy Hạ Tuyên. Cậu đi vào phòng khách, trực tiếp nhảy lên người hắn cho một cái ôm gấu, hai chân thon dài treo bên hông chú Hạ, mặt dùng sức cọ cọ bên cổ hắn. 

Hạ Tuyên không hề cố sức mà ôm lấy cậu, tay nâng hai bên đùi cậu, để mặc cậu cọ. Hạ Tuyên vừa mới tắm xong, trên người thoang thoảng hương sữa tắm, Hướng Biên Đình hít sâu một ngụm bên cổ hắn: "Thơm quá a, chú Hạ." 

Nói xong lại hít một ngụm, sau đó lại hôn hôn, hôn vài cái, còn hôn ra tiếng.

Trạng thái này giống như bị say rượu vậy, Hạ Tuyên nghiêng đầu, hôn lên bên tai cậu: "Tiêm máu gà?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!