Chương 46: Bôi Thuốc.

Hai con người bị đâm xe xuống mương được chở về biệt phủ lớn của họ, nơi mà trước khi tới gặp ông bà nội, họ đã tới.

Về đến nơi, được đưa đi tắm nước ấm, sấy khô tóc tai các thứ, lúc đó, Taehyung mới cảm giác được sự ê ẩm phía sau phần lưng đập xuống đất.

Taehyung đập nửa xuống mương, nửa lên đất ruộng nên khá đau. Còn Jungkook thì nằm lên hẳn đống lúa chưa trổ bông của người ta nên chỉ đau ngoài da một chút lúc đó thôi.

Taehyung tắm xong, vừa sấy tóc vừa tự đấm bóp nhẹ sau lưng mình.

"Ayy..." Đấm trúng chỗ bị đau, ôi nước mắt muốn trào ra ngoài.

12

Đang khổ sở với những vết thương không tự nhìn thấy được, bên ngoài cửa vang lên vài tiếng gõ kèm âm thanh ngọt ngào.

"Em vào được không?"

Nghe thấy giọng người yêu, Taehyung hoàn toàn buông lỏng phòng vệ, vẫn ngồi nguyên xi tư thế tự đưa tay ra sau đấm lưng gọi em vào.

"Vào đi."

Jungkook mở hé cửa, ló đầu vào với sự rụt rè, áy náy.

7

Taehyung ngẩng đầu, thấy em người yêu đang lấp ló nhìn mình bằng ánh mắt đầy ái ngại, anh dịu dàng nói:

"Vào đây với anh, anh không mắng đâu."

7

Chưa gì đã được anh dỗ, Jungkook rón rén mở cửa đi vào, nhìn tay sau lưng anh vẫn đang không ngừng xoa xoa bóp bóp ở một nơi đang nhói mãi lên, lòng Jungkook dấy lên cảm giác tội lỗi.

"Ông bảo vừa nãy anh đi vào ông thấy lưng anh không ổn, chắc là đập lưng xuống ruộng."

Taehyung lắc lắc đầu:

"Anh không sao. Nghỉ ngơi chút là hôm sau hết thôi."

Jungkook mím môi chỉnh anh ngay lập tức:

2

"Làm sao mà không sao được? Quay lưng đây em xem nào."

"Cái này thì không được!" Taehyung kiên quyết không cho.

"Tại sao?"

"Anh sợ em xem xong sẽ xuất hiện ý đồ đen tối với anh."

13

"..." Jungkook có chút... đúng!

7

Jungkook ơi là Jungkook! Mất liêm sỉ đến nỗi bây giờ bị người ta vạch trần không nói được thêm câu nào đây này.

5

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!