Chương 39: Đưa Em Về Ăn Cơm.

Mẹ nói thế rồi mẹ cũng cúp máy.

Jungkook phụng phịu, gương mặt buồn thỉu buồn thiu làm Taehyung xót xa vô cùng.

Họ cũng quên bẵng mất chuyện cần làm với nhau.

13

Bỗng nhiên Taehyung nghĩ ra một ý tưởng. Anh rót cho cậu cốc trà uống cho thanh nhiệt.

Thật ra từ ngày quen Jungkook, anh về ngôi nhà này thường xuyên hơn. Dì giúp việc cũng thường xuyên được gọi đến dọn dẹp hơn. Tủ lạnh cũng được lấp đầy bởi nhu yếu phẩm. Quan trọng là trà lá luôn được pha sẵn một bình vào sáng sớm để sẵn.

Có vẻ như căn nhà sắp có tiểu chủ nhân cũng mang phong vị khác hẳn.

2

"Em có muốn ăn tối nữa không?"

Jungkook nhìn ra ngoài trời, ừ cũng tối rồi.

"Có, cũng hơi đói."

Thật ra bảo đói, chứ là muốn ăn cho bớt buồn. Bố mẹ suốt ngày ở nước ngoài từ khi còn nhỏ. Cậu học hành, lập công ty cũng là tự lực cánh sinh, lúc khó khăn cũng chỉ than một mình. Muốn gọi điện cho bố mẹ cũng khó vì bố mẹ bận suốt ngày. Nói không tủi là nói dối.

12

Nhưng không sao, từ nãy đến giờ, tâm trạng của cậu liền hiện cả lên mặt, Taehyung hiểu. Từ nay có Taehyung bên cạnh rồi, Jungkook được phép yếu đuối rồi.

Taehyung bảo cậu chờ chút, rồi mang xuống một bộ quần áo. Đó là bộ quần áo lúc trước khi yêu Jungkook, mượn đỡ cậu để mặc. Bây giờ mới có dịp trả.

"Đi tắm rồi thay đồ đi, anh chở đi ăn."

Jungkook đang buồn, cũng lười khách sáo.

"Dạ."

Jungkook đã đi lên lầu tắm rồi, Taehyung mới rút điện thoại ra gọi cho mẹ.

"Alo mẹ."

"Trời thần thiên địa ơi, nay ai nhập mà gọi cho mẹ vậy con?"

2

Đúng mà. Bình thường né mẹ còn hơn né tà nữa.

8

Taehyung giọng nói mềm dẻo nhờ vả: "Mẹ ơi, ở nhà mình đã nấu cơm chưa?"

Mẹ Kim đưa điện thoại ra xem lại tên người gọi.

8

"Ể? Đúng thằng Kim nhỏ gọi mà. Mày hỏi gì vậy hỏi lại mẹ nghe cái."

Taehyung chẹp miệng:

"Nhà mình đã nấu cơm chưa? Con hỏi để đưa Jungkook về ăn cơm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!