Jungkook nhăn mặt đi trước, Taehyung lẽo đẽo theo sau.
Chưa từng nghĩ rằng có một ngày anh sẽ đáng thương đến nhường này.
Cơ mà chịu thôi! Ai bảo nói chuyện với bồ mà cái nết làm người ta tụt hứng không bỏ.
"Jungkook à..."
Taehyung nhỏ nhẹ hết sức có thể.
"Em nghe." Giọng nói còn bực dọc nhưng không mất đi lễ độ. Cách nói chuyện của Jungkook khiến người ta chỉ có thể dỗ dành chứ không thể bắt bẻ để giận lẫy được.
Đúng là người có kinh nghiệm tình trường có khác. Xử lý nhẹ nhàng cũng có thể khiến người ta sa vào lưới tình không lối thoát.
4
"Em còn muốn mua gì không, anh mua cho em."
Giọng nói của Taehyung nghe vừa thương vừa tội. Nửa là năn nỉ, nửa còn lại là hối lỗi.
Ý muốn nói với Jungkook là: Anh không biết, em tha lỗi cho anh với.
4
Jungkook quay mặt đi chỗ khác vờ không để ý anh. Nhưng thật tâm Jungkook đang cười thầm trong bụng vì một màn ăn năn sợ lỡ lời sai sót của anh người yêu.
Trong lúc Jungkook giả vờ, người kia đáng thương lủi thủi chỉ dám đi phía sau chờ cậu nguôi giận. Đợi một lát sau, Taehyung mới có can đảm tiến lên.
"Em! Mua snack đậu xanh đi." Dù giọng nói có chút thiếu tự tin nhưng thôi thì cũng là tiến bộ.
11
Jungkook thở hắt, nhìn vào quầy bim bim: "Sao anh không mua vị phô mai chứ?"
1
Nghe được lời đáp của Jungkook, gương mặt cẩn trọng như nở hoa, Taehyung như vớ được vàng.
"Lấy chứ, em thích là mình lấy."
"Nước ép vị nho kia ngon không nhỉ?" Jungkook vừa hỏi bâng quơ, Taehyung đã vươn tay lấy hai chai vào xe đẩy.
"Lấy! Đều lấy cho em thử!"
2
Jungkook phì buồn cười trước sự khẩn trương của anh. Nhưng rất nhanh lại nghiêm mặt, hắng giọng khó tính.
"Lỡ em không thích thì sao?"
6
"Thì vứt." Taehyung trả lời rất mau lẹ, khiến Jungkook nghệch cả mặt ra.
11
Jungkook thở dài đầy chán ngán.
Thôi! Cậu đánh giá cao trình độ nắm bắt cơ hội thả thính của Kim Taehyung rồi. Vẫn còn ngố chán!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!