"Nói đến duyên thì có duyên đến, duyên đi. Nếu là cậu đây thì chắc là duyên đến rồi."
3
Jungkook có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh liền thích ứng được.
"Ghê vậy ta."
Taehyung bật cười, định đáp lời. Nhưng Jungkook lại làm thêm biểu cảm hốt hoảng ra mặt.
"Thôi chết, ai nhúng chàm anh vậy?"
Taehyung ngại gãi gãi đầu: "Tại nãy giờ ngồi không nói chuyện với ai nên hơi chán."
3
Jungkook làm lố biểu cảm mồm chữ O mắt chữ A.
"Ra vậy. Muốn một người thêm mặn mà, hãy quăng họ vào một nơi chán ngắt."
5
Taehyung bật cười. Jungkook thực sự rất giỏi pha trò nếu anh hùa theo câu chuyện của cậu.
Hai người ngồi hàng đầu cười khúc khích đã rồi, Jungkook mới đính chính lại giúp cho buổi bán đấu giá.
"Nói vậy thôi, nó chán mỗi khúc đầu thôi. Lát nữa đấu giá anh coi MC tấu hài nè."
Taehyung gật gật đầu, anh hiếu kỳ hỏi: "Cậu quen MC à?"
Jungkook lại lần nữa thể hiện sự thản nhiên của mình.
"Đúng rồi, người yêu cũ."
13
Tự nhiên Taehyung tức ngang trong lòng. Lời nói vui vẻ đang định thốt ra phải nuốt ngược vào trong. Cảm giác khó chịu thực sự.
Không khí giữa hai người có chút ngộp ngộp. Nhìn biểu cảm có chút sượng lại của Taehyung, Jungkook cũng có chút đơ.
Chết thật cái miệng tía lia, đang cua người ta mà nói chuyện vô tư vậy trời.
"Haha, anh đừng để ý, đều là tình yêu bọ xít thôi, thích thích rồi quen chứ làm gì có tương lai mà."
3
Taehyung nghe câu đó, chân mày hơi dãn ra, tâm trạng trầm trọng đã được cứu vớt.
"Ừm, tình yêu tuổi học trò cả sao?"
Jungkook gật đầu lia lịa.
"Đúng rồi. Hồi còn là học sinh thì ham hố, yêu cho có với người ta. Sau này đi lớn rồi mới bắt đầu có châm ngôn tình yêu đó."
"Châm ngôn gì?"
"Trái tim rung động mới được đồng ý." Jungkook cười một cách đầy hài lòng.
1
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!