Tâm mi Jungkook hơi rung nhẹ. Đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào sự lo lắng hiện hữu trong tròng mắt của Taehyung.
6
Jungkook tạm thời không biết nói gì cho tốt. Chỉ ngoan ngoãn xoè tay ra trước mặt Taehyung.
3
Taehyung ngưng đọng trước đôi mắt mê hồn kia chút ít rồi cũng tự kéo mình về thực tại, nắm hờ bàn tay mềm mại kia, lật qua lật lại xem xét.
"Ừ, không làm sao thật."
Sờ sờ cũng không thấy đỏ hay thấy Jungkook kêu bỏng rát gì, Taehyung mới yên tâm ngồi xuống đối diện.
Jungkook lén nhìn Taehyung, lại liếc bình trà, mong sao cho nó sôi nhanh nhanh đi.
Tình cảnh vừa rồi tước trọn tự tin của cậu rồi.
May thay, Taehyung ngỏ lời, xoá tan đi sự ngượng ngùng của Jungkook.
"Cậu tên là Jungkook à? Tên nghe hay đấy."
Jungkook mỉm cười tìm thấy cái nư nói chuyện của mình.
"Anh muốn nghe câu chuyện về nó không? Tôi kể anh nghe."
Taehyung niềm nở gật đầu. Jungkook liền thao thao bất tuyệt kể chuyện.
Dưới đình sen yên ả, hoa sen tháng năm chưa trổ, trong hồ chỉ toàn là lá. Cơ mà duy nhất có hai bông hoa lặng lẽ đơm mầm trỗi dậy.
Trong đình có hai người, một người lanh lẹ, một người trầm lắng. Một người cứ nói, còn một người cứ nghe. Chẳng biết chăm chú đến độ nào nhưng ánh mắt của họ đẹp đến mê người.
4
Đẹp... vì có người kia.
"Bố em mới lấy tên người yêu cũ của mẹ đặt cho em đó." Jungkook vừa nói vừa gật đầu bày vẻ mặt có thể tin tưởng được.
17
Taehyung cũng nương theo: "Chẳng phải người yêu đó của mẹ cậu không tốt sao? Sao bố cậu lại làm thế?"
Câu này là thắc mắc, không có chút ác ý gì, lại gãi đúng chỗ ngứa hơn 25 năm qua Jungkook phải chịu đựng. Jungkook liền nghiêm mặt, làm y như gương mặt của cha mình khi nói câu đó.
"Bố kiểu: Để nhắc cho mẹ nhớ mẹ em đã sai lầm như thế nào."
13
Giống hệt Jungkook của ngày xưa, cũng không biết câu nói đó nghĩa là gì.
"Là như nào?" Taehyung buông cả xưng hô, trò chuyện với Jungkook hệt như một người đã rất thân quen.
Jungkook tính ra là một người đặc biệt. Kim Taehyung là người rất khó tiếp xúc, cũng khó thân thiết. Ấy vậy mà chỉ mất một chút ngượng ngùng, Jungkook đã khiến anh phải nơi lỏng phòng vệ, nói chuyện một cách gần gũi với mình.
Jungkook vỗ bép tay vào nhau.
"Không hiểu chứ gì? Lúc trước em cũng không hiểu."
"Còn bây giờ... ?" Taehyung hoàn toàn bị hút vào câu chuyện nguồn gốc cái tên của Jungkook.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!