Chương 27: (Vô Đề)

Trong phòng họp của tổ hình sự ở cục công an thành phố, Dương Thời Dữ ngồi ở hàng cuối cùng, một tay cầm sổ ghi chép, nghe các đồng nghiệp trong tổ báo cáo lại.

"Người chết là Vương Đại Vinh, nam, 43 tuổi, tối qua lúc 11 giờ 32 phút rơi xuống từ tầng bốn của nhà trọ XX…"

Trên màn hình đang trình chiếu hình ảnh tại hiện trường, Vương Đại Vinh trước đó vẫn còn tiêu diêu tự tại trong sòng bạc giờ đây đã trở thành một cỗ thi thể lạnh ngắt.

"… Dựa theo lời khai của nhân chứng Vương Xuân Hà, một người được nghi ngờ là liên quan đến bên phía xã hội đen đến tìm Vương Đại Vinh, sau đó đã tra tấn hắn để tra hỏi, cuối cùng là Vương Đại Vinh ngã khỏi lầu tử vong."

Vương Xuân Hà là tên thật của em Xuân, cảnh sát phụ trách báo cáo ấn điều khiển từ xa, trên màn hình lại xuất hiện một tấm ảnh khác.

"Đây là nghi phạm mà Vương Xuân Hà đã chụp được."

Tấm ảnh trên được chụp từ trên xuống dưới, trên hành lang có một người đàn ông đang đi xuống lầu.

"Tuy Vương Xuân Hà là bạn gái của Vương Đại Vinh nhưng gần đây gã đang phải trốn khỏi sự truy bắt của cảnh sát, vì thế cũng không ở cùng với Vương Xuân Hà.

Khi sự việc phát sinh, Vương Xuân Hà vừa đúng lúc đã hẹn trước đến thăm Vương Đại Vinh, nghe được tiếng động từ ngoài cửa bèn trốn vào bên hành lang đợi."

"Không lâu sau thì thấy được nghi phạm ra khỏi phòng, vì để tránh camera giám sát nên muốn rời đi bằng thang bộ, lúc đó Vương Xuân Hà đang trốn ở thang bộ tầng năm, dùng điện thoại chụp được ảnh của nghi phạm đang đi xuống từ tầng bốn."

Nhân viên cảnh sát vừa nói vừa phóng to tấm ảnh lên, chỉ thấy trên tấm ảnh lúc nghi phạm rời đi, tay phải vịn trên tay nắm cầu thang, trên cánh tay lộ rõ một hình xăm bọ cạp.

"Dựa theo hình xăm trên tay vịn tay nắm cầu thang này đã tra ra được nghi phạm là Nguỵ Kiệt, thường được gọi là "anh Oai'"

Tiếp theo, nhân viên cảnh sát lại trình chiếu thêm vài bức ảnh hiện trường.

Trong căn phòng trọ chật hẹp, đồ đạc vẫn còn ngăn nắp như cũ, không có dấu vết xảy ra tranh chấp nào, trên bàn làm việc còn để lại một bức di thư được in ra sẵn, ghi mấy dòng đại loại là "Mệt mỏi quá, không muốn trốn chạy nữa." vân vân.

"Cũng có thể nói, nếu như bạn gái của Vương Đại Vinh không đúng lúc qua tìm hắn thì rất có thể cái chết của hắn đã bị nguỵ tạo thành tự sát."

Báo cáo kết thúc, các nhân viên cảnh sát cũng nhanh chóng tản đi về vị trí tiếp tục công việc của mình.

Còn Dương Thời Dữ thì ra khỏi phòng hợp, bàn bạc về vụ án với Nhậm Văn Lệ.

Theo như bình thường thì thẩm phán sẽ không thể tham gia vào quá trình điều tra trước này, nhưng vụ án của Vương Đại Vinh lại gây ảnh hưởng đến phán quyết của vụ án cưỡng gian kia nên việc Dương Thời Dữ để tâm đến vụ án này cũng không có gì lạ.

"Bị giết hại ngụy tạo thành tự sát, đây quả thật là thủ đoạn quen thuộc của tên anh Oai này."

Dương Thời Dữ vừa nói vừa đi sát bên tường, trên lối đi đang có vài cảnh sát vội vã chuẩn bị đi bắt tội phạm.

"Chỉ là không ngờ rằng hắn ta sẽ đích thân ra tay." Nhậm Văn Lệ khoanh hai tay trước ngực, biểu cảm trầm trọng nói: "Nhưng mà chuyện này cũng hợp tình hợp lý thôi, đám anh em kia của hắn không chạy thì cũng đã bị bắt gần hết rồi." Dừng một chút, cô lại nói: "Cũng khó trách những năm nay Uông Hoà Thái càng ngày càng thu liễm."

Uông Hòa Thái đã thành công tẩy trắng thành một doanh nhân, địa vị của ông ta càng cao thì hành động cũng càng cẩn thận hơn.

Dương Thời Dữ hỏi: "Vẫn không điều tra được giao dịch tiền bạc giữa Uông Hoà Thái và đám người đó sao?"

Nhậm Văn Lệ lắc đầu: "Thư kí của ông ta từng làm bên kế toán, rất khó để lộ sơ hở."

Dương Thời Dữ nói: "Dù có thế nào đi nữa thì cũng phải bảo vệ nhân chứng Vương Xuân Hà thật cẩn thận."

Nhiều lần phạm tội cố ý giết người thế này, đại khái là có thể bị phán tử hình.

Đến lúc đó thì có thể đàm phán với anh Oai, để gã ta khai ra Uông Hoà Thái.

"Yên tâm, tôi sẽ cho người đặc biệt bảo vệ cô ta." Nhậm Văn Lệ nói đến đây, bên phía đầu dãy bên kia chợt vang lên tiếng cấp dưới của cô gọi.

"Đội trưởng Nhậm, còn chưa xuất phát nữa sao?"

"Tới ngay." Nhậm Văn Lệ đáp một tiếng rồi quay đầu lại nhìn Dương Thời Dữ nói: "Lần này có thể dẫn dụ anh Oai ra được cũng coi như là một bước tiến khá lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!