"Họ dọn gì vậy ta?" Bảo Khôi thắc mắc khi thấy một vài người lạ đang đứng trước phòng của Yến Nhi. Nhìn những bộ quần áo cũ kĩ, bạc màu, vài chỗ dính sơn, anh chàng ngầm đoán họ làm bên xây dựng.
Nhật Minh nhìn họ thấy khá quen. "Hình như họ là thợ sơn."
Đúng rồi, bữa anh có thấy họ ngồi ăn cơm ở sân trường. Bộ dạng lem luốc dính sơn đầy người. Cộng với những dàn giáo được dựng trước các lớp học và những thùng sơn trắng, họ chính là thợ sơn mà thầy hiệu trưởng thuê để quét sơn lại trường học và ký túc xá.
Bảo Khôi bước tới tò mò hỏi. "Mọi người đang làm gì vậy?"
"Phòng ố màu quá, nên đang nhờ mấy anh này sơn lại giúp." Mỹ Linh đáp.
Nhật Minh thấy Yến Nhi chăm chú nhìn anh thợ sơn đầy trìu mến, miệng tủm tỉm cười cùng với đôi má ửng hồng, làm anh dấy lên nhiều sự tò mò trong suy nghĩ về anh chàng này. Da ngăm đen, dáng người thanh mảnh, khi anh thợ cởi mũ để gãi đầu, mái tóc đinh hiện ra trong mắt anh.
"Nhà trường quy định phải đồng màu, nên tụi anh chỉ có thể quét lại sơn trắng mà thôi." Anh thợ sơn nói.
Yến Nhi mỉm cười. "Dạ được ạ. Anh quét giúp em với."
Ánh mắt ấy không chỉ đơn thuần biểu lộ sự nhờ vả, mà Nhật Minh biết rõ nó chứa đầy tình cảm và khao khát thứ gì đó thuộc về mình. Điều mà anh hằng ao ước, người khác lại đạt được chỉ trong vài giây.
"Nhưng tụi anh phải báo lại thầy Đức một tiếng." Anh thợ sơn nghĩ cần phải xin phép.
"Mà mấy ông sang đây làm gì vậy?" Mỹ Linh tò mò.
Bảo Khôi đáp. "Rủ đi ăn."
"Anh tên gì vậy? Để em lưu vào điện thoại để tiện liên lạc." Yến Nhi nói.
Anh thợ sơn khẽ cười. "Thế em định xin số điện thoại hay hỏi tên?" Cô nhóc đã biết số điện thoại của anh đâu.
Yến Nhi e thẹn khi lộ tẩy. "Dạ, cả hai."
"Thôi em bấm đi, để anh đọc cho. Tay anh đang bẩn." Anh thợ sơn sợ làm bẩn điện thoại của cô nhóc.
Lần đầu tiên Nhật Minh thấy Yến Nhi xin số một người con trai, một sự chủ động khác thường, nếu không muốn nói đến, "cọc đi tìm trâu".
"Anh tên Minh Dũng." Anh thợ sơn nói.
Đó là lần đầu tiên Nhật Minh thấy Yến Nhi và anh Dũng gặp nhau. Nhưng sau này khi nghe Mỹ Linh kể lại, đó không phải là lần đầu của hai người họ. Mọi việc đều bắt nguồn từ sự chủ động của Yến Nhi, kể cả tình cảm của cô nàng dành cho anh Dũng. Lần đầu tiên phải kể đến, đó là vào một buổi chiều tối, trước buổi gặp gỡ đề nghị sơn phòng không lâu.
Tại quán nướng của bà Hai, Yến Nhi và Mỹ Linh ngấu nghiến nhai xiên nướng yêu thích của mình. Quán lúc đó khá vắng, vì học sinh nghỉ hè, cộng với việc nhiều quán xiên nướng khác mọc lên. Quán bà Hai chỉ còn khách hàng trung thành, khách vãng lai cùng với "phong trào" đã bỏ đi theo "tình yêu" mới.
"Mai tôi bận xuống Quang Trung rồi nha mấy bạn." Anh A lên tiếng.
Anh B thắc mắc. "Sơn hoàn thiện hả?"
"Ừm, chủ nhà hối quá." Anh A nói trong ngao ngán.
"Thế để ta với thằng Dũng làm cũng được." Anh B nghĩ hai đứa làm cũng nhanh thôi.
Minh Dũng nói đùa. "Mai tôi cũng xuống ông em Quang Trung rồi."
"Là đường nào?" Anh A tò mò.
"Nguyễn Huệ." Minh Dũng tủm tỉm cười.
Yến Nhi ngồi gần đó nghe được, cô nghĩ loáng thoáng trong đầu rồi nói. "Ủa, hai người họ là một mà."
Mỹ Linh tập trung vào vấn đề của mình. "Vậy hả." Giờ cô bận xử lý họ nhà heo này rồi.
Anh A nghĩ ngợi rồi nói. "Ủa, họ Quang với họ Nguyễn sao anh em với nhau được bạn?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!