"Phóng viên Netoda phải không ạ?" Quản lý Ánh Nguyệt bắt đầu cuộc gọi thương thảo.
Đầu dây bên kia đáp. "Vâng, Netoda đây ạ. Không biết chị quản lý Anh Phương gọi tôi có việc gì?"
Mới mở đầu nhưng cô đã nghe thấy giọng điệu khó ưa rồi. "Không ngờ anh lại có lưu số của tôi." Cô bật cười để phá tan bầu không khí đang khá nặng nề này.
Netoda nhếch môi. "Khỏi cần phải vòng vo, đi thẳng vào vấn đề chính đi chị." Một người quản lý khiến anh phải ăn mấy cái biên bản của tòa soạn, thì sao anh có thể không lưu số.
Cô chậc lưỡi. "Nếu anh đã nói như vậy, thì tôi cũng không có gì để giấu nữa. Bài báo mà anh viết…"
"Không xóa được." Netoda cắt lời.
"Không phải là xóa." Cô nói thẳng. "Tôi chỉ muốn biết ai là nguồn tin của anh thôi?"
Netoda đáp chắc nịch. "Không."
"Giúp tôi đi mà." Cô năn nỉ.
Netoda cảm thấy phiền. "Tôi cúp máy đây."
"Khoan, khoan, đừng cúp." Cô nói nhanh. "Ba mươi giây, anh cho tôi ba mươi giây. Sau đó anh có thể tùy ý cúp máy.". truyện ngôn tình
Netoda thấy cũng chả mất gì, ba mươi giây, anh tò mò bà cô này sẽ nói điều gì đây. "Chị còn hai chín giây." Biết đâu gã lại vớ được con cá rán nào đó. Hoặc ít nhất là buổi phỏng vấn Anh Phương.
"Nếu anh cho tôi biết nguồn tin là ai, chúng tôi sẽ cho anh một tin tức độc quyền đầy nóng hổi." Cô nhếch môi. "Đến mức anh sẽ phải bỏng tay khi còn chưa chạm vào nó." Không thấy gã đáp, cô liền hỏi. "Anh Netoda? Anh còn nghe máy không?"
Netoda cũng khá tò mò. "Tin tức gì?"
Cô bắt đầu cảm nhận được mùi hương của sự thành công đang lan tỏa. "Nhóm Angels."
"Họ thì sao?" Netoda bắt đầu thấy thú vị. Những tin tức độc quyền về nhóm nhạc nữ này luôn thu hút truyền thông.
Cô nhíu mày khi thấy gã ta chưng hửng, không hứng thú như vậy. "Họ sẽ tan rã vào năm nay."
Netoda nghĩ nhanh trong vài giây. "Cũng bình thường, có gì là ghê gớm đâu." Tan rã, nóng hổi ư, tin tức ấy sẽ làm bùng nổ, làm dậy sóng cả truyền thông, như một thành phố bị thiêu rụi trong cơn bão lửa ấy chứ. Mặc dù bản thân đang rất thèm muốn, nhưng gã phải làm giá trước đã, biết đâu gã sẽ có thêm một thứ gì đó nữa.
Cô bắt đầu sôi máu. "Bình thường?" Lẽ ra đây là tin tức cô và công ty phải bảo mật đến phút cuối, nhưng vì gã mà phải quặn lòng đem đi trao đổi, vậy mà gã dám bảo bình thường. "Vậy anh nghe đây." Cô hít một hơi thật sâu. "Anh sẽ phải cho biết nguồn tin là ai. Sau đó anh cũng sẽ lên bài đính chính lại mọi việc. Đổi lại, tôi sẽ cho anh biết thời điểm nhóm Angels tan rã." Cô lắc đầu trong sự tự mãn. "Và anh nghĩ như vậy sẽ hết?" Cây gậy và củ cà rốt, đây sẽ là chiến lược cô sẽ sử dụng.
Netoda bắt đầu cảm thấy sự sung sướng đang tuôn trào trong mình.
"Thông tin các thành viên của nhóm Angels sẽ tách ra solo. Và khi anh nghĩ đã đủ rồi." Cô nở một nụ cười nham hiểm. "Tôi vẫn sẽ tiếp tục nhét vào mồm anh, những buổi phỏng vấn độc quyền với từng người. Thời điểm ra mắt, định hướng tương lai, gia đình, hôn nhân, hay dự định sắp tới."
Netoda đang nghĩ tới những bài báo và tên tuổi của mình vươn cao trong giới phóng viên.
Cà rốt đã đưa, giờ đến lượt cô sử dụng cây gậy. "Nhưng nếu anh vẫn không đồng ý, thì tôi xin hứa với anh. Tôi sẽ dùng tất cả nguồn lực mà mình hiện có, để hủy hoại anh một cách tàn nhẫn nhất có thể."
Netoda ớn lạnh vì gã biết bà chị này không hề nói đùa.
Cô hù dọa. "Tôi sẽ nhét tất cả những thứ rác rưởi dơ bẩn trên đời này vào mồm anh. Dù anh có van xin thế nào, thì tôi sẽ không dừng lại. Tôi sẽ vẫn tiếp tục, sẽ nhét vào mồm đến khi anh chết vì bội thực. Tôi sẽ khiến anh bị đào thải khỏi giới báo chí, và anh sẽ không bao giờ được cầm bút hay gõ phím được nữa." Cô khẳng khái nói. "Vậy, anh muốn trở thành một con ngỗng đẻ trứng vàng, hay sẽ là một con ngỗng được nuôi để lấy gan?"
Netoda nói nhanh mà không cần suy nghĩ. "Xuân Trường, con trai của chủ tịch tập đoàn Helax." Một thương vụ quá lời với gã. Khi quyết định đăng bài bào, gã nghĩ cùng lắm mình sẽ chỉ được phỏng vấn độc quyền Anh Phương, điều mà bao lâu nay gã theo đuổi nhưng không được.
Cô biết người này, hắn ta chính là kẻ mang số "18" trong buổi đấu giá, người đã thua cuộc trong vụ đặt giá với Quang Vinh. "Vậy, cảm ơn anh. Tôi sẽ nhắn rõ địa điểm, cũng như thời gian các buổi phỏng vấn cho anh sau." Cô khẽ cười. "Cám ơn sự hợp tác của anh." Giờ thì cô có thể thở phào nhẹ nhõm.
Trở lại phía công ty Creative, nơi Yến Nhi đang tư lự trong phòng làm việc, nỗi buồn tựa như mùa thu đang nhấn chìm lấy cô từng giây, từng phút.
Đoan Trang ngồi bên cạnh tò mò. "Sao ngày hôm nay nhìn chị buồn vậy? Có chuyện gì hả chị?"
Cô nói láo. "À, không có gì." Rồi cô chợt nảy ý. "Chỉ là tối qua chị xem một bộ phim, nhưng thấy tức cho nhân vật nữ chính quá." Cô muốn biết Đoan Trang sẽ nghĩ gì. "Em nghĩ sao về việc một người nam chính crush một người con gái khác, không phải là nữ chính?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!